Chương 37
Đi mãi đến chính ngọ thì chúng ta đến ngoài bìa một khu rừng, bèn dừng chân tạm nghỉ. Trà Chúc cùng Diệp Hành dỡ lương khô và nước uống từ trên lưng ngựa xuống cho ta và Tạ Dật Huân. 
Ta không muốn ăn gì nên chỉ tùy tiện cầm vài ba cái bánh, phần còn lại đưa cả cho bọn họ. Ấy thế mà chỉ vừa nhấm nháp vài miếng đã không nuốt nổi nữa. Ta quay sang nhìn mọi người thấy Trà Chúc vừa ăn vừa liếc trộm ta.
Nó bắt gặp ta cứ cầm bánh mãi trong tay không ăn liền lo lắng hỏi – “Công tử, ăn không hợp khẩu vị sao?”
Ta thản nhiên cười bảo – “Không phải, chỉ là hơi có chút khô khốc thôi.”
Trà Chúc giật mình a lên một tiếng vội buông thức ăn xuống, cầm bì nước đến đưa cho ta, ngượng ngùng nói – “Công tử người xem, tiểu nhân sao lại hồ đồ chẳng nghĩ đến việc này thế chứ.”
“Được rồi, mau ăn đi, hẳn là ngươi đói lắm rồi.” – ta đón lấy bì nước, nhẹ giọng giục nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play