Chương 34
Ta trở về phòng, vừa đẩy cửa ra đã thấy Trà Chúc ngồi gục đầu bên bàn ngủ quên. Ta thở dài ôm nó đặt vào giường, đứa bé kia say giấc còn lẩm bẩm nói mớ mấy tiếng rồi trở mình tiếp tục ngủ, cũng chẳng biết là đang mộng thấy gì nữa.
Ta quay lại bên bàn, không thắp đèn mà rót một chén trà ngồi dưới ánh trăng. Ấm trà được ủ nóng trong ấm lô nên trà nhấp đến môi vẫn còn ấm. Ta đặt chén trà xuống, ngồi lặng lẽ trong phòng. 
Vừa rồi ở Tụ An Cư đã ngủ được một lúc nên bây giờ chẳng thấy buồn ngủ lắm, có điều ánh trăng vàng đổ tràn lên người nên đầu óc chợt cảm thấy váng vất. Ta chống tay vào bàn đứng dậy, mắt nhìn thấy ánh trăng vàng dịu ngọt tuôn chảy vào phòng. 
Trà Chúc đã gói ghém hành lý sẵn sàng đặt dựa vào một góc cửa sổ. Ta thong thả bước đến gần xem thử nhưng vẫn không mở ra. Trà Chúc làm việc luôn cẩn thận nên ta rất an tâm. 
Đột nhiên một làn gió mãnh liệt thốc qua mang theo hơi lạnh khiến ta ngẩng đầu phát hiện cửa sổ vẫn chưa khép lại. Ta vươn tay định đóng lại chợt nhận ra trăng đã sắp tròn vành. 
Tính đi tính lại hôm nay đã ngày mười hai rồi. Cũng khó trách trăng lại mang hình dạng như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play