Chương 17
Ta mơ màng tỉnh lại, trong vô thức nhìn thấy một ánh nến đang chập chờn nhảy múa. Ta chớp đôi mắt vẫn còn hơi cay cay, nhìn về phía ánh sáng. Bên dưới ngọn nến có bóng dáng một người thân vận bạch y trắng như tuyết đang xem sách.
Nghe thấy động tĩnh của ta, người ấy liền đến bên mép giường xem xét hỏi han:
“Ngươi tỉnh rồi?”
Ánh nến hắt lên người hắn, tỏa ra một vầng sáng ấm áp, ôn nhu, vẻ mặt của hắn lại càng dịu dàng. Cảnh tượng này sao có điểm tương đồng với một phần ký ức của ta thế?
Ta ngơ ngác nhìn hắn, môi mấp máy gọi – “Hòa Ngạn?”
“Hòa Ngạn là ai?” – hắn đang ở rất gần nên hẳn nhiên là nghe thấy rõ ta vừa nói gì.
“Là một cố nhân thôi.” – ta cúi đầu choải tay ngồi dậy, cố giấu đi tâm tư, đồng thời chỉnh đốn tác phong – “Thật thất lễ. Mới rồi tại hạ đã mạo phạm, xin Vương gia thứ lỗi cho.”
Hắn đứng im lặng trước giường, tuy rằng không ngẩng mặt lên nhưng ta biết đôi mắt phượng khiến lòng người rung động của hắn đang chăm chú theo dõi mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT