Rời khỏi viện tử, Dật Huân dẫn Hàn Tiêu quay trở lại sân ban nãy họ đi ngang qua. Sân tuy nhỏ nhưng được quét tước sạch sẽ, xem ra đã có người đến dọn dẹp qua.
“Tốt quá!” – Hàn Tiêu cúi đầu khen một tiếng.
Lúc đẩy cửa bước vào thì vì do đã lâu không có người ở nên trong phòng có chút trống trải lạnh lùng, Hàn Tiêu bèn đi đến mở cửa sổ cho không khí tràn vào. Sau đó hắn quay người lại đánh giá một lượt. 
Vật dụng trong phòng tính ra khá đầy đủ, chỉ thiếu mỗi chăn đệm, xem ra phải nhờ người chuẩn bị giúp, bằng không ban đêm sẽ có thể chết cóng. Đang lúc nghĩ ngợi thì nghe bên ngoài có tiếng người nói – “Văn Hiên công tử, ta mang chăn đệm lại đây.”
Tạ Dật Huân liền ra ngoài nghênh đón – “Đã làm phiền Hoàng đại thúc rồi.”
Một nam tử trung niên ôm theo chăn đệm đi vào trong phòng, cẩn thận đặt lên giường sau đó từ từ trải ra.
“Đa tạ Hoàng đại thúc.” – Tạ Dật Huân cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play