[Tiếp]
Lúc ta mở mắt ra thì sư phụ đã ngủ, bên môi mang theo cả nụ cười. Sư phụ, người đang mộng thấy gì mà cả lúc ngủ cũng cười. Ta dựa vào ngực sư phụ mà nghĩ, là do người kia sao?
Chỉ cần gặp được người cháu có cùng huyết thống là người vui đến thế sao? Sư phụ, phải chăng người không cần Thường Hoan nữa, người cũng sẽ giống như những người khác? Thường Hoan chỉ có một mình sư phụ, nhưng sư phụ lại không cần Thường Hoan nữa rồi. Có phải như vậy không?
Ta bỗng nhiên thấy mũi mình ê ẩm, chẳng mấy chốc đã chảy nước ra. Không, ta không đem sư phụ cho hắn đâu. Nhất định không!
Ngày hôm sau hắn không đến, người đến là quản gia của vương phủ. Người ấy cùng sư phụ nói chuyện trong phòng, sau đó sư phụ gọi ta đến thu thập vật dụng.
“Sư phụ, chúng ta sẽ đi đâu?” – ta trong lòng cảm thấy bất an.
“Đến Vũ Duệ Vương phủ. Tiêu Nhi trong người không được khỏe nên cho Giang quản gia đây đến đón chúng ta. Thường Hoan, chúng ta sắp xếp mọi thứ một chút rồi cùng đi thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT