Chương 115
Sau hai ngày bỏ công sức thì cuối cùng cũng an bài xong mọi việc. Theo đó thì gia quyến của Nam Khả Nguyên, Nam Bằng Nguyên còn lưu lại ở Tây viện, các thị quân, thị thiếp của Nam Tú Thiên vốn ở Đông viện cùng với con trai, con gái chưa thành thân, hết thảy đều đưa về một khu vực riêng trong Đông viện, có cửa hông trực tiếp thông ra bên ngoài.
Tương lai có khi phải mang cả Đông viện bán đi thì khu nhà này vẫn có thể độc lập mà tồn tại. Gia đinh, nha hoàn đều giải tán, chỉ giữ lại một số người lanh lẹ để giúp việc.
Ngày hôm đó nữ tử đứng ra buộc tội Hòa Ngạn là chính thất của Nam Bằng Nguyên, thật là xứng đôi vừa lứa, khéo thay trời sinh một cặp. Ả ta ỷ vào nương gia có chút danh tiếng, ở trong sân chửi mèo mắng chó, đòi ăn thứ này, uống thứ kia, một hồi lại ngại cái này không tốt, cái kia dơ bẩn, sau đó còn đòi phải có thức ăn của Thiên Tiên Đường, nếu không sẽ không ăn cơm. 
Hòa Ngạn và Tứ phu nhân đến khuyên nhủ lại bị ả đuổi ra. Ả đứng giữa viện xoa thắt lưng, bày ra bộ dạng duy ngã độc tôn, thật khiến người ta phải chán ghét cực độ.
“Nhị thiếu phu nhân?” – ta thản nhiên hỏi. Địch Nhi túm lấy vạt áo của ta, vẻ mặt tò mò theo sát bên ta nhìn Nhị tẩu của mình. Không biết có phải vì điểm tâm ngon sinh hảo cảm không mà bây giờ Địch Nhi thập phần yêu mến, luôn bám theo ta, chỉ cần ta không ra khỏi cửa thì hai cái chân ngắn cũn của con bé cứ lẽo đẽo theo ta suốt.
“Ngươi là ai?” – ả xoay đầu nhìn ta, ban đầu còn trưng ra vẻ mặt khinh thường sau đó có chút thẹn thùng, khẩu khí cũng dịu xuống bớt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play