Chương 112
Sau khi nhẹ nhàng đóng cửa viện lại, ta tiếp tục tùy ý đi dạo trong phủ. Mới nãy Nam Kính Trần có nhắc đến vị Thập tứ phu nhân của Nam Tú Thiên, chẳng biết có phải là người năm đó không, hay là đã thay đổi thành một người khác rồi. 
Nếu như vẫn là người ấy thì ta thật sự rất ngạc nhiên. Nàng ta chắc chắn bản lĩnh vô cùng to lớn nên mới có thể an toàn thoát thân khỏi sự kiện kia, tiếp tục an ổn sống ở nơi này.
Phía trước có một con đường nhỏ vắng lặng, ta nheo mắt nhìn cánh rừng bên kia, bên môi không thể tự chủ, lộ ra ý cười trào phúng. Năm đó sự tình chính là xảy ra ở nơi này. 
Ta chẳng biết vì sao lại bị bắt giữ, rồi bị tra tấn, mọi chuyện xảy ra nhanh chóng đến nỗi ta chẳng kịp phản ứng gì. Nếu không có Hòa Ngạn kịp thời cứu giúp chỉ e ta không mất mạng cũng bị biến thành món hàng, mang tặng cho người khác.
Mà sự việc kia xảy ra bản thân ta cũng có lỗi. Ta đã sai khi quá tin tưởng người khác, quá mức lơi lỏng đề phòng. Ta đã quên lời Dương gia gia dặn ta: “Lòng hại nhân không nên có nhưng lòng phòng nhân ắt phải có”, nên mới phải nhận hậu quả thảm thương. 
Nhưng ta chưa bao giờ nghĩ đến việc một tiểu cô nương mới mười ba, mười bốn tuổi lại có gan làm ra loại chuyện như thế. Nhìn bộ dạng nàng ta lúc đó tỏ vẻ vô tội nhưng lập luận lại vô cùng sắc sảo. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play