Chương 109
Ta không trả lời câu hỏi của hắn, chỉ theo Hàm Châu đến chỗ Nam Tú Thiên. Hòa Ngạn, ngươi vì sao mà nhận ra ta? Ta đã thay đổi không ít, vậy sao ngươi vẫn có thể nhận ra? Hay là bản thân ngươi cũng không rõ ràng nên mới nói ra câu kia để thử?
Ta hơi thở dài, cuối cùng thì ta cũng đã bước về đến Nam gia, nơi mà trong lòng ta như làn nước đục ngầu, nhưng rốt cuộc là giúp hay không giúp thì ta vẫn chưa thể quyết định được.
Ta đi theo Hàm Châu đến trước một khoảng sân, thấy có chút quen mắt, nhìn kỹ lại thì ra là chỗ ở của Hòa Ngạn, cũng từng là của ta. Mà đến nơi này rồi thì ta lại đột nhiên nghĩ đến nhũ nương liệu có còn sống không.
Năm đó bà đã cao tuổi, thời gian cũng đã trôi qua nhiều năm, nên hiện giờ bà ấy ra sao ta cũng không thể đoán ra. Tại sân ngoại lúc này thấy có khói đen bốc lên, có người đang đốt gì ở đó sao?
Ta theo Hàm Châu đi vào trong, chỉ thấy trong viện có một người ngồi xổm dưới đất sắc thuốc, khói chính là từ bếp lò này mà tỏa lên. Ta nhìn người kia, thực không thể tưởng tượng chỉ có sắc thuốc thôi mà có thể tạo ra nhiều khói đến vậy. Để làm được việc này hẳn cũng cần có trình độ lắm đây.
Chợt nghe Hàm Châu kinh hô một tiếng – “Thiếu gia ?!!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT