Nữ tử phía sau vội vàng chạy tới, đỡ người kia dậy, miệng không ngừng gọi: “Nhân Nhân, ngươi không sao chứ?”
Diệp Âm hơi giật mình, lỗ tai khẽ động. Với âm tiết “Nhân”, cô theo bản năng sinh cảnh giác.
La Nhân Nhân đứng bật dậy, mặt mày dữ tợn, lập tức chỉ vào Diệp Âm mắng lớn: “Ngươi không có mắt sao? Đi đường kiểu gì vậy hả?”
Diệp Âm:......
Diệp Âm thấp giọng đáp: “Là ngươi đột nhiên chạy tới.”
“Ngươi dám cãi lại ta?!” La Nhân Nhân trợn mắt giơ tay định đánh, may mắn bị cô nương áo lam phía sau ngăn lại.
Cô nương áo lam hướng Diệp Âm khẽ cúi người xin lỗi: “Cô nương, thật xin lỗi, đây là chút đền bù nhỏ.” Nói rồi lấy từ tay áo ra một gói điểm tâm tinh xảo đưa cho Diệp Âm.#buingoclinhTYT
Diệp Âm ngần ngừ, nhưng vẫn nhận lấy. Tuy vậy, khi đi ngang chỗ ngoặt bên hồ, cô không chút do dự ném gói điểm tâm vào nước. Không phải cô không quý trọng đồ ăn, mà là không phải ai đưa gì cô cũng sẽ ăn.
La Nhân Nhân đứng xa hừ lạnh một tiếng: “Đồ thôn cô quê mùa.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT