Diệp Âm nghĩ một hồi mới phản ứng kịp, chẳng phải là cha của Chu Đồng sao.
Cô hồi tưởng lại những lời sáo rỗng vô nghĩa trong sách, quả thật đúng là cha con ruột.
Diệp Âm lạnh mặt, đặt lại quyển sách về chỗ cũ. Sau đó ngẩng đầu tìm Cố Triệt.
Hiệu sách được quét dọn sạch sẽ, vào lúc sáng sớm thế này, ánh nắng đông dịu nhẹ chiếu vào, vài  tia sáng lọt qua cửa sổ rơi xuống người Cố Triệt. Đó vốn nên là một khung cảnh ấm áp và đẹp đẽ.
Cũng chẳng hiểu vì sao, Diệp Âm lại cảm thấy, cảnh tượng trước mắt dường như mang theo chút lạnh lẽo.
 
Ánh mặt trời rõ ràng rất ấm áp, vậy mà không thể thấm vào được thân tâm của Cố Triệt. Sau lưng chàng là ráng nắng lấp lánh, chói lọi. Trước mặt chàng lại là bóng tối âm u, như có một tầng sương mỏng mờ bao phủ.
Cố Triệt như một cây cung kéo căng, bình thường tuy vẫn sinh hoạt cùng mọi người, trò chuyện như chẳng có chuyện gì, nhưng trong vô thức lại luôn có một lớp phòng bị, như xa cách với mọi thứ xung quanh.
Vầng trăng vẫn là vầng trăng ấy, nhưng không còn là ánh trăng dịu dàng, thong dong rơi rớt nữa, mà treo cao nơi chân trời, cô độc và xa vời không thể chạm tới.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play