Nhìn nữ nhi trong bộ y phục có phần oai phong, bà nửa đùa nửa thật mà nói: “Bộ quần áo này thật dọa người, suýt chút nữa ta tưởng mình đang nhìn thấy một nữ tướng quân.”
Ánh mắt bà dừng lại trên gương mặt Diệp Âm. Đôi mắt kia thâm trầm, không chút dao động.
Diệp Âm hơi nhướng mày, khóe môi khẽ cong: “Nương định học theo Vương bà mà xem tướng cho con sao?”
Vương thị cười to.
Diệp Âm thay đổi trang phục, mặc trang phục nha hoàn đi chủ viện nói lời cám ơn.
“Thiếu gia.”
Cố Triệt phất tay, ra hiệu miễn lễ, rồi chậm rãi nói: “Phụ thân và huynh trưởng ta có gửi thư về.”
Diệp Âm suy nghĩ một chút, giọng ôn hòa đáp: “Cố Tướng quân và Cố Phó tướng đều anh dũng thiện chiến, uy mãnh hơn người. Lần này tin chiến thắng truyền về, bách tính trong kinh cũng hết sức vui mừng, hân hoan chúc tụng.”
Cố Triệt nghe vậy, khóe môi khẽ nhếch, mang theo chút tự hào: “Nếu cứ theo tình thế này, cuối năm nay…” Hắn hơi ngừng lại, rồi sửa lại lời nói: “Muộn nhất là đầu xuân sang năm, phụ thân và huynh trưởng ta tất nhiên có thể hồi kinh.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT