Trên đời này không có bức tường nào là không lọt gió, huống chi là tiệc rượu ngày đó vốn có không ít người tham dự.
Việc Cố Triệt té xỉu ở phủ của Ngũ hoàng tử rất nhanh đã truyền ra ngoài. Giống như Ngũ hoàng tử suy đoán, sau khi nghe tin, mọi người đều xem thường Cố Triệt yếu đuối, đồng thời cũng vô cùng bất mãn với việc hắn có hành vi thô bạo như thế.
Bất quá chỉ là một buổi luận bàn bình thường, thế mà lúc thua lại muốn luôn cả mạng của thủ hạ của mình.
Bình dân bách tính chỉ dám khe khẽ bàn luận, mà các nho sinh thì lại khác, họ đồng loạt nâng cán bút, từng chữ viết ra đều là một tràng chỉ trích cùng chất vấn, thậm chí còn có người biên soạn đồng dao có ý trào phúng, đầu đường cuối ngõ trẻ em đều thuộc làu làu.
Ngũ hoàng tử huy hoàng ngày nào bây giờ lại thảm thương đến buồn cười. Việc lớn đến mức này thì không tránh khỏi việc bị truyền vào trong hoàng cung.
“Một lũ ngu xuẩn! ”
Nguyên Nhạc đế ánh mắt nham hiểm: “Kết quả sao rồi ?”
Uông Trung Nghĩa cẩn thận nói: “Hồi bẩm Hoàng Thượng, hạ nhân đến báo, sự tình xảy ra trong phủ Ngũ hoàng tử là do Chu gia, Hà gia truyền ra ạ. Ban đầu cũng chỉ là phạm vi nhỏ, mãi đến khi phủ ngoại gia của Nhị hoàng tử...”
Uông Trung Nghĩa thường xuyên bầu bạn bên cạnh Nguyên Nhạc đế, mỗi khi mở miệng đều phải châm chước một hồi lâu. Chu gia, Hà gia là ngoại thần, có thể nói thẳng. Nhưng Nhị hoàng tử là con ruột của thánh thượng, chuyện xảy ra liên quan đến việc tranh đấu của anh em trong nhà, mặt thánh thượng tối sầm, khó bảo đảm rằng ngài sẽ không nổi cơn thịnh nộ. Vì thế thời điểm mở lời là phải cực kỳ thận trọng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT