Chương 81: Giấc ngủ thể nghiệm quán"Thiến Thiến, sao cậu có thể nói chuyện như thế chứ? Mau xin lỗi Kỷ Hòa đi!" Kỷ Âm giả vờ trách móc, nhẹ nhàng xô Tô Thiến một chút, nhưng ngay sau đó lại quay sang Kỷ Hòa với giọng điệu giả lả đầy ý tứ: "Kỷ Hòa, em đừng để bụng nhé. Tô Thiến không cố ý đâu, chỉ là tính cô ấy hơi thẳng thắn một chút thôi. À mà... có phải em muốn ăn kem nhưng không có tiền mua đúng không? Hay để chị mời em một cây nhé? Chỉ cần em đừng giận là được mà."
Không đợi Kỷ Hòa đáp lại, Kỷ Âm tiếp tục nói, lần này cố ý hạ giọng như đang thì thầm nhưng lại đủ lớn để mọi người xung quanh nghe rõ. "Mình nghe nói nhà cậu đang nợ nần rất nhiều đúng không? Giờ cậu còn phải ra chợ sáng bán đồ ăn để kiếm sống nữa mà. Thật không dễ dàng gì."
Câu nói vừa dứt, tiếng cười khanh khách của Tô Thiến vang lên không chút che giấu.
Kỷ Âm lại vờ vĩnh đưa tay lên che miệng, làm ra vẻ bất ngờ như vừa nhận ra mình nói điều không nên. "Ôi, chị xin lỗi nhé, Kỷ Hòa. Có phải chị không nên nhắc chuyện em ra chợ sáng kiếm sống không? Chị không cố ý đâu, thật lòng xin lỗi em nha. Nhưng chắc em cũng không giận chị đâu, đúng không?"
Thực ra, Kỷ Âm chẳng ưa gì Kỷ Hòa. Hai người bằng tuổi nhau, nhưng từ nhỏ đến lớn, Kỷ Âm luôn bị so sánh với Kỷ Hòa trong từng chuyện một. Trong khi cha cô ta lái chiếc siêu xe giá cả trăm triệu, còn cha Kỷ Hòa chỉ có thể lái chiếc xe cũ giá vài triệu, thì gia đình bên nội lại luôn yêu quý Kỷ Hòa hơn.
Điều này khiến Kỷ Âm tức tối không thôi. Trong mắt cô ta, Kỷ Hòa chẳng qua chỉ là một cô gái bề ngoài tỏ ra ngoan ngoãn, hiền lành, nhưng thực chất rất biết cách "lấy lòng" người khác. Mỗi khi mẹ của Kỷ Âm nghe tin gì đó liên quan đến Kỷ Hòa, về nhà đều nổi giận trách móc cô ta không bằng con người ta. Mẹ cô ta thường nói: "Mẹ đã tạo cho con bao nhiêu điều kiện tốt, vậy mà học hành vẫn không bằng Kỷ Hòa. Thật uổng công!"
Còn Kỷ Hòa thì sao? Nhà nghèo đến mức chẳng có gì đáng giá, phải sống trong một căn nhà nhỏ lụp xụp. Nhưng mỗi lần họp phụ huynh, giáo viên lại luôn lấy Kỷ Hòa làm tấm gương sáng cho cả lớp. Ai bảo cậu ta học giỏi, luôn đứng đầu lớp cơ chứ?
"Đứng đầu lớp thì đã sao? Cũng chỉ là một đứa nghèo kiết xác!"
Về sau tốt nghiệp, chẳng phải định đến chỗ mình làm công hay sao? Giờ thì hay rồi, cha mẹ đều bị nó khắc đến mức chết yểu, đúng là đáng đời!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT