Không thể để chuyện đó xảy ra.
Chuyến đi phó bản lần này, cô còn chưa ôm được gì trong tay cả. Mà nếu cứ thế bị đá về, tối hôm đó chắc chắn cô sẽ nằm trằn trọc không ngủ được, nửa đêm còn có thể ngồi bật dậy tự tát mình mấy cái.
Tự trách bản thân quá vô dụng, không thể hiện được gì ra hồn.
Sau khi cô lên tiếng, mấy con Thủy Mao Hùng khác đồng loạt quay đầu trừng mắt nhìn con đại hùng màu xanh xám kia, ánh mắt đầy phẫn nộ, cứ như đang đối mặt với một bạo chúa lãnh khốc vô tình.
“Không được! Nhất định phải đuổi đi!”
Ngay lúc này, trong lòng con gấu lớn kia cũng không dễ chịu gì. Dằn vặt đầy ắp, nhưng nó vẫn kiên định với quyết định của mình, giọng nói lạnh lùng, cứng rắn vang lên:
“Các người không thể vì cảm xúc nhất thời mà làm loạn! Đuổi cô ấy đi là vì tốt cho cô ấy! Ngày mai chúng nó sẽ xuất hiện, các người  quên rồi à? Quên chúng ta từng bị bên ngoài chửi rủa thế nào sao? Chẳng lẽ bị mắng suốt ba trăm năm vẫn chưa đủ? Các người còn muốn bị chửi thêm một nghìn năm nữa à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play