“Tôi biết, chắc hẳn là vì tôi là loài lưỡng tính nên bạn xem thường, mới nói ra mấy lời như vậy... Nhưng không sao, tôi sẽ không vì một câu nói của bạn mà đi tìm đường chết đâu.
Tuy không làm công việc này thì tôi có thể sẽ đói chết thật, nhưng bạn cứ yên tâm, tôi không trách bạn đâu. Chỉ có thể trách số tôi không may thôi.”
Âm thanh buồn bã, nức nở như kể khổ, ai nghe cũng thấy xót xa rơi nước mắt.
Dù đang diễn màn bi thương, Kỷ Hòa vẫn không quên nhấn mạnh mấy từ then chốt như “loài lưỡng tính”, “tìm chết”, “đói chết”, “số không may” một cách thật rõ ràng, đảm bảo tất cả những con thú xung quanh đều nghe thấy mồn một.
Ý của cô quá rõ ràng rồi, không sợ chết đuối, chỉ muốn được đi làm.
Quả nhiên, lời vừa dứt, một đám Thủy Mao Hùng đứng gần đó lập tức khóc ròng theo.
Bọn họ vốn đã mẫn cảm, lại đang trong thời kỳ dễ xúc động nhất, nghe Kỷ Hòa kể khổ một tràng như vậy liền lập tức cảm thấy như chính mình cũng bị tổn thương. Nhiều con phẫn nộ đến mức suýt chút nữa lao lên quyết chiến với con Thủy Mao Hùng xám xanh kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT