“Sao lại không quan trọng? Không có điện thoại thì tôi liên lạc với người khác kiểu gì? Chẳng lẽ bắt tôi phải nhịn tới mức phát bệnh trầm cảm à? Người khác có thì tôi cũng phải có chứ! Tại sao tôi không được?”
Kỷ Hòa đứng bên nghe mà muốn đau đầu. Gì cơ? Không có điện thoại là sẽ bị trầm cảm?
Vị chuyên gia nào phán ra được kết luận logic đến thế?
Huống chi, cái điện thoại tám trăm điểm thì sao, tám trăm cũng tốt lắm rồi.
Cô còn đang tính lát nữa sẽ mua cái đó.
“Chị ơi, em nói thật nhé, chuyện này là chị sai rồi. Đánh là thương, mắng là yêu, chị thương con đến thế, thì sao không chứng minh cho nó thấy? Với lại, nó nói muốn về với ba nó thì cứ cho nó về đi, nhìn cái tính nó thế kia, ba nó chắc cũng chẳng dám rước đâu. Thời buổi này còn ai dám rước thêm miệng ăn? Cứ để nó bị đuổi ra khỏi cửa rồi mới biết thế nào là lễ độ.
Chị cực khổ bao nhiêu, cuối cùng lại bị nó oán trách, thì nuôi nó làm gì nữa? Tự mình ăn uống chẳng ngon miệng hơn sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT