Nói tới đây, cô nhân viên còn khéo léo bổ sung: “Chiếc loại 1200 này vốn sản lượng đã ít, doanh số lại không cao nên giờ chỉ còn lại đúng một chiếc duy nhất thôi. Còn loại 800 thì hàng vẫn còn nhiều.”
Nghe nói chỉ còn một cái duy nhất, cậu thiếu niên lập tức quay sang hét lên với mẹ: “Mẹ nghe thấy chưa! Chỉ còn một cái thôi đấy! Mẹ mau trả tiền đi!”
Kỷ Hòa vẫn đứng bên cạnh im lặng, không xen vào.
Một ngàn hai trăm điểm tích phân, cô hiện giờ cũng không có đủ. Nghe cậu ta nói mà thấy nhẹ nhàng như đang mua bó rau, đúng là tiền không phải do mình kiếm, nên chẳng biết xót.
“Con à, mình đã bàn nhau ở nhà rồi mà, mua cái loại 800 thôi,” bà mẹ tiếp tục dỗ dành. “Sao tự nhiên con lại đòi cái loại 1200? Mẹ thật sự không có nhiều điểm như vậy đâu.”
“Nghe lời đi con, lát nữa mẹ mua cho con một quả trứng gà ăn nhé, được không? Mình lấy cái 800 đi, vừa nãy cô nhân viên cũng nói rồi, chức năng giống nhau hết.”
Không biết vì sao, mấy lời này lại chạm đến điểm yếu trong lòng cậu thiếu niên. Cậu ta lập tức cáu kỉnh, giơ tay đẩy mẹ ra một cái:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play