Con thuyền này được định giá tới 1000 tích phân. Nếu cô đồng ý bán, lập tức có thể được chuyển tích phân vào tài khoản ngay. Huống hồ gì vừa nãy cô còn kiếm thêm hơn 200 tích phân, sau khi mua xong chiếc điện thoại di động, vẫn dư ra vài trăm tích phân có thể dùng để trả tiền điện nước.
Kỷ Hòa nghĩ ngợi một lúc rồi quay sang nhìn ông lão bên cạnh, người luôn nhiệt tình giúp đỡ cô thời gian qua.
“Chú ơi,” cô mở lời bằng giọng điệu vừa ấm áp vừa có phần khẩn khoản, “chú xem, vừa rồi cháu mới đánh nhau với bọn bắt cóc xong, bị thương bên trong, thời gian tới chắc cũng không thể ra ngoài tìm vật tư được. Nhưng hiện tại lại là lúc tốt nhất để thu thập vật tư, mỗi ngày trì hoãn là thiệt hại thêm một phần.
Giờ có nhiều người muốn ra ngoài tìm đồ mà lại không có thuyền, nhìn cảnh ấy lòng cháu như có bàn ủi đè lên, khó chịu lắm. Thế nên cháu nghĩ thế này: để tránh lãng phí tài nguyên quý giá không được sử dụng, cháu đành ủy khuất bản thân một chút, cho thuê cả hai con thuyền cho căn cứ. Căn cứ mỗi tháng trả tiền thuê cho cháu là được. Chú thấy ý này có ổn không?”
Ông lão nhìn cô, khoanh tay sau lưng, đảo mắt đánh giá cô một lượt rồi hừ một tiếng, “Con nhóc này lanh lợi thật đấy. Nói đi, muốn cho thuê bao nhiêu?”
“800 tích phân mỗi tháng nhé?” Kỷ Hòa thử dò giá.
Ông lão nghe xong lập tức quay đầu bỏ đi: “Hừ! Cô nghĩ thuyền của cô quý lắm chắc? Làm bằng lương thực à? Có ăn được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT