Trong lòng ông thầm nghĩ đúng là không dễ dàng gì, thương tích thế kia thì thôi, mạng vẫn là quan trọng hơn hết. Ông già rồi, còn chưa muốn chết sớm, thôi thì cũng đừng hóng chuyện nữa.
Nghĩ vậy, ông ta cũng bớt thèm khát đống vật tư và hai tên phạm nhân kia.
“Cái thuyền kia là sao vậy?”
Người quản lý bến chợt nhận ra có điều gì đó không đúng, chỉ vào chiếc thuyền phía sau Kỷ Hòa mà hỏi.
“Tôi định bán lại cho căn cứ. Một chiếc là đủ dùng rồi.”
Thực ra trên đường trở về, Kỷ Hòa đã nghĩ sẵn. Nhiều thuyền quá cũng chẳng dùng tới, bán cho căn cứ còn có thể kiếm được ít điểm tích lũy, hơn là để đó mục ruỗng.
Nghe vậy, Lão Vớ Đầu liền hào hứng hẳn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play