Edito: Kine Saline
“Được, vậy tôi thử xem.”
Hạ Trân nở nụ cười sáng lạn, nụ cười kia rạng rỡ như pháo hoa giữa trời, yên lặng nở rộ, khiến cho người ta có cảm giác mơ hồ không chân thật.
Nguyên chủ rất mê mẩn ảnh đế Trần Dĩ Tu, tất nhiên cô ấy cũng không thể bỏ lỡ những tác phẩm liên quan đến Trần Dĩ Tu. Bài hát cổ trang Vũ Lâm Linh này có liên hệ bộ phim cổ trang truyền hình duy nhất mà Trần Dĩ Tu đóng trong nhiều năm trước, nguyên chủ đã xem qua không dưới năm lần, có thể đọc thuộc làu làu từ đầu đến cuối lời thoại của đoàn phim.
Nếu chị em tốt Lý Dao này muốn cô càng thêm nổi bật thì cô đương nhiên cũng muốn làm theo ý muốn của cô ta.
“Ve sầu lạnh kêu buồn thảm, trước trường đình lúc trời tối, mưa rào vừa tạnh.”
"Vũ Lâm Linh" là kiệt tác nổi tiếng của Liễu Vĩnh. Bài thơ này được viết khi nhà thơ đang thất vọng trong sự nghiệp chính thức và phải rời Kyoto (Bianjing, Khai Phong, Hà Nam ngày nay). Đó là một bài thơ rất tiêu biểu thể hiện cảm xúc lang thang trên sông hồ. Bài thơ này miêu tả những cảm xúc của sự chia ly và đạt đến cảnh giới nghệ thuật hòa quyện. Giọng nữ linh hoạt thanh thoát vang lên từ ghế lô, giọng nói mang theo một chút bi sầu u oán, thấp giọng kể ra cảm xúc ly biệt buồn bã. Kỳ lạ nhất chính là giọng nói này phảng phất như khiến mọi người chìm trong cảm xúc, ngay cả trong bầu không khí lúc này cũng có chút bi thương.
Khi Hạ Trân mở miệng hát câu đầu tiên, biểu cảm của Lý Dao và Chu Nặc đều thay đổi. Lý Dao kinh ngạc trừng lớn hai mắt, còn Chu Nặc thì vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng, ánh mắt sáng rỡ nhìn Hạ Trân, phảng phất như đã khai quật được một bảo tàng lớn.
Hôm nay cậu ta mới thật sự biết cái gì gọi là vừa mở miệng đã khiến người ta muốn quỳ! Cậu ta thực sự phải quỳ với Hạ Trân!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play