Đỗ Quốc Cường hừ một tiếng cười, cổ vũ nói: “Tôi hiểu rồi, cô ta không chỉ thấy người nhà họ Giang dễ bắt nạt mà còn xem người trong khu nhà chúng ta dễ bắt nạt nữa. Cô ta còn thật sự tưởng là mọi việc đều do cô ta quyết định, ông trời lớn nhất, đất thứ hai, còn cô ta thứ ba. Vợ ơi, bà cứ để cô ta xốc bàn gây rối đi, có biết đây gọi là gì không? Gọi là kiếm chuyện đấy. Hôm nay cô ta dám quậy thì chúng ta dám báo cảnh sát."
“Báo cảnh sát cái gì? Ông kêu một tiếng đi, khu nhà chúng ta toàn là cảnh sát. Đúng vậy, khu nhà chúng ta toàn là cảnh sát thế mà cô ta còn dám đến gây chuyện, đúng là ăn gan hùm mật gấu mà.”
"Đúng rồi đó, để tôi đi gọi chồng tôi. Ôi chao, chồng tôi là cảnh sát đấy.”
“Có nhà ai mà không có đâu.”
Lúc này, Bạch Vãn Thu mới tỉnh táo lại, hoảng sợ tóm lấy bà mối.
Gần đây tâm trạng của cô ả không tốt, nhưng cũng không thể trách cô ả được. Tại sao những người này lại ích kỷ như vậy, không thể nhịn nhục dung túng cho cô ả được sao...à không đúng, chẳng lẽ không thể bao dung cho cô ả sao? Ích kỷ, thật là ích kỷ!
Cô ả nắm lấy cánh tay bà mối, dùng sức rất mạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play