“Đỗ Quyên, mới sáng sớm mà cháu làm gì thế?”
“Ấy, Đỗ Quyên, có làm tốt công việc không đó? Ráng mà làm cho tốt đấy nhé!”
“Đỗ Quyên, sau cháu đi sớm thế?”
“Đêm qua mưa to, ngoài cửa có chút nước...Đỗ Quyên tránh con mương xa một chút, không cẩn thận là bắn đầy người cháu đấy...”
Đỗ Quyên đến tận cổng làm người gác cửa, có rất nhiều người đi ngang qua cũng phải chào hỏi, có người ác ý còn nói đầy ẩn ý: “Tiểu Đỗ Quyên, cô cũng không còn trẻ nữa đâu, khi nào mới tìm được đối tượng đây? Bác thấy là cô không gả đi được rồi đó!”
Đỗ Quyên cười nói: "Bác gái Tôn, tôi còn chưa có đủ tuổi đâu, tôi và anh Duy Trung là anh em tốt. Bác nói như vậy có phải là không ổn lắm không?" Cô nói có chút đùa cợt: “Lời này của bác mà để cho mẹ tôi nghe được thì chắc chắn là bà ấy sẽ tìm bác ngồi xuống uống trà tâm sự đấy. Bác còn gấp gáp hơn cả mẹ tôi nữa, để hôm khác tôi bảo mẹ đến tìm bác xin lời khuyên nhé! À mà phải rồi, tuổi chị Phỉ nhà bác cũng đâu có còn nhỏ đâu, làm vậy có thích hợp không?”
Tuy Đỗ Quyên đã mười tám tuổi nhưng cô vẫn chưa tổ chức sinh nhật, phải tới tháng 10 mới là sinh nhật cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play