Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đỗ Quyên chân thành: “Nhưng nhà riêng của mọi người cũng có cái tốt của nhà riêng. Nhà cháu nhà lầu, dù có hắt xì một cái thì trên lầu hay dưới lầu gì cũng có thể nghe thấy, ở đây ít nhất mọi người đều có nhà riêng của mình."
"Cô nói sai rồi, ở đây chúng tôi cũng chẳng có gì tốt cả, chỉ nói tới nhà ông ta thôi, sáng sớm mở cửa kêu cọt kẹt không ngừng, ngay cả tôi cũng nghe thấy được." Bà bác mím môi nói.
Đỗ Quyên cười: “Bác nghe thấy được sao ạ! Bác nói cho cháu biết đi.”
Lời này vừa nói ra, bà bác đột nhiên dừng lại, cảm thấy mình đã quá lắm miệng rồi.
Đỗ Quyên dùng khuỷu tay chọt chọt bà ta nói: “Bác gái, bác cứ nói đi, để chúng tôi xử lý chuyện này sớm một chút thì bác cũng yên tâm phải không? Nếu không thì bác nói xem, khu này có trộm mà bác lại là hàng xóm, sao có thể không lo lắng được! Hôm nay trộm nhà ông ta thì nói không chừng ngày mai sẽ đến trộm nhà của bác có đúng không?”
Bà ta nhìn vào cánh tay Đỗ Quyên, lẩm bẩm: “Nhìn dáng vẻ này của cô cũng quen thuộc lắm đấy.”
Bà ta khịt mũi: “Tôi không có gì phải lo lắng cả! Có ăn trộm cái mẹ gì. Sáng sớm tôi ra mở cửa thì thấy ông già nhà nó một tay xách máy may, một tay dẫn xe đạp, trên người còn vác thêm một cái túi, dáng vẻ trông cực kỳ vội vàng. Hoàn toàn không có trộm, dù có trộm thì cũng là trộm trong nhà ông ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT