“Tạm thời thì cháu làm trước đi để xem có phù hợp hay không, nếu cháu thật sự không thích hợp với việc ngoại cần thì sau này nếu có người phù hợp chú nhất định sẽ điều động cháu đi. Nhưng hiện tại không có người thích hợp... cháu kiên trì một chút. Trước tiên cháu đi theo nhóm người của Trương Béo ra ngoài làm việc đi, sau này trong cục có vinh dự gì thì chắc chắn chú cũng sẽ nhớ tới cháu.”
Chẳng hiểu sao Đỗ Quyên cảm thấy có chút kỳ lạ.
Ặc, đây có phải là thứ mà cha cô gọi là "bánh vẽ" không?
*hình vẽ chiếc bánh; thường dùng để ví cái trông có vẻ tốt đẹp, hấp dẫn nhưng là cái không có thật, được đưa ra để lừa bịp.
Nhưng, cô cảm thấy làm việc bên ngoài cũng chẳng sao cả, nếu cứ ở ì ở trong cục thì Đỗ Quyên còn thấy rất nhàm chán.
Hai mắt cô to tròn sáng ngời, để lộ ra sự trong sáng của một người mới bước vào xã hội làm cho phó sở trưởng Vệ có chút xấu hổ, nhưng mà, nhưng mà không có cách nào khác…không có ai cả!
Đỗ Quyên: “Phó sở trưởng, cháu làm được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play