Khỏi phải nói thì cũng biết nhà nghèo.
Cô ta cầm một cái bát to trên tay, đứng ở cửa trông vô cùng đáng thương.
“Uông Xuân Diễm, cô đến đây có chuyện gì không?”
Người ở cửa tên là Uông Xuân Diễm, người cũng giống như tên.
Uông Xuân Diễm nhất thời cảm thấy mất tự nhiên, nhưng ngay sau đó lại cười khổ nói: “Chị dâu, thịt gà của nhà chị thơm quá. Nãy giờ Tiểu Thuận nhà em cứ luôn khóc lóc ỉ ôi, chỉ thèm miếng ăn này thôi...”
Cô ta trông mong nhìn Trần Hổ Mai, thấy bà không có ý muốn trả lời liền lén nhìn vào. Nhưng Trần Hổ Mai chặn ở cửa, đứng sừng sững như một ngọn núi, thế là cô ta do dự nói tiếp: “Tôi muốn, mượn một bát thịt gà của nhà chị."
Hai mắt cô ta hơi đỏ lên, như thể phải chịu ấm ức gì rất lớn vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT