"Thí sinh Ô Thanh Nghiên và thí sinh Diệp Phỉ Nhân, xin nghe kỹ quy tắc trận đấu."
“Thứ nhất, cởi giày khi lên sàn, không được dùng vũ khí; thứ hai, nếu một bên nhận thua, bên kia phải lập tức dừng tay; thứ ba, ai bị ngã xuống và không đứng dậy được trong vòng mười giây sẽ bị xử thua; thứ tư, nếu sau hai mươi phút không phân định được thắng thua, chúng tôi sẽ quyết định người thắng. Rõ chưa?”
“Rõ rồi.” Cả hai đồng thanh trả lời.
Nhân viên kiểm tra nhìn đồng hồ: “Các cô có năm phút để khởi động.”
...
Diệp Phỉ Nhân bước lên sàn đấu, cảm nhận được lòng bàn chân đang dẫm lên một bề mặt da mềm mại.
Cô nhìn xuống đất, rồi ngẩng đầu lên. Trước mắt bỗng hiện ra nhiều hình ảnh kỳ lạ.
Hai nhân vật hoạt hình xuất hiện ở hai bên trái và phải, mỗi nhân vật có một thanh máu phía trên đầu, đại diện cho Diệp Phỉ Nhân và Ô Thanh Nghiên. Cả hai nhân vật nhảy nhót, chờ đợi để bắt đầu cuộc chiến. Đây không khác gì một trò chơi điện tử kiểu đường phố, giống như trò Street Fighter, khiến Diệp Phỉ Nhân ngơ ngác trong giây lát, suýt bật cười thành tiếng.
Khi trên màn hình xuất hiện chữ "ready", nhân viên kiểm tra cũng đồng thời hô to "Chuẩn bị."
“Bắt đầu!”
GO!
Ô Thanh Nghiên là người đầu tiên ra đòn.
Diệp Phỉ Nhân chưa có kinh nghiệm thực chiến, phản ứng đầu tiên khi đối mặt với cú đấm là... né. Cô hơi chùn người lại, và đúng như dự đoán, Ô Thanh Nghiên cười nhếch mép chế giễu.
Nắm đấm của Ô Thanh Nghiên sượt qua mặt Diệp Phỉ Nhân, nhưng đầu gối cô ấy lại đập mạnh vào bụng Diệp Phỉ Nhân.
Đau đớn lan khắp cơ thể, Diệp Phỉ Nhân loạng choạng lùi lại phía sau.
Dựa trên kinh nghiệm của Ô Thanh Nghiên, những người lần đầu đánh nhau thường sẽ mất phương hướng khi bị tấn công như vậy. Nếu cô bé này ngã xuống, Ô Thanh Nghiên có thể dễ dàng đè cô xuống và giữ chặt trong mười giây.
Nhưng Diệp Phỉ Nhân không ngã.
Cô nhanh chóng hạ thấp trọng tâm, đứng vững bằng một tư thế của Minh Chân thể thuật. Trên màn hình, thanh máu của cô tụt xuống, biểu thị Ô Thanh Nghiên đang chiếm ưu thế.
Hình ảnh đầy màu sắc trước mắt và dòng chữ hiện lên như một trò chơi đánh thức tinh thần chiến đấu của Diệp Phỉ Nhân.
Ánh mắt cô chợt lóe lên.
Trước đó, bài kiểm tra thể lực đòi hỏi cô phải hoàn thành thanh tiến độ, còn bây giờ, cô chỉ cần làm cạn thanh máu của đối thủ là đủ!
Ô Thanh Nghiên không cho cô thêm thời gian suy nghĩ, tiếp tục tấn công dồn dập.
Diệp Phỉ Nhân vừa nhớ lại các chiêu của Minh Chân thể thuật, vừa cố gắng áp dụng quyền thuật đã luyện tối qua. Trong cuộc giao đấu ngắn nhưng quyết liệt sau đó, cô liên tục rơi vào thế yếu, trúng nhiều đòn và ngã xuống vài lần, nhưng luôn đứng dậy rất nhanh.
Các nhân viên đứng ngoài xem trận đấu và bàn luận.
“Ô Thanh Nghiên có vẻ rất có kinh nghiệm.”
“Nhưng chưa đủ.”
“Diệp Phỉ Nhân rõ ràng đã học qua vài chiêu thức. Cô ấy ra đòn có thứ tự.”
“Nhưng rõ ràng cô ấy thiếu kinh nghiệm thực chiến. Dù vậy, tinh thần kiên cường của cô ấy thật đáng nể, bị đánh như vậy mà không chịu thua.”
“Không chỉ thế, Diệp Phỉ Nhân còn tiến bộ rất nhanh trong trận đấu này. Đúng là... khiến người khác kinh ngạc.”
“Có nói quá không vậy?”
“Không hề. Nhiều học sinh ở thủ đô khi tham gia trận thực chiến đầu tiên cũng biểu hiện rất kém cỏi, thậm chí còn không gượng dậy nổi sau cú đả kích đầu tiên. Nhưng Diệp Phỉ Nhân thì không, điều đó đủ cho thấy cô bé ấy rất xuất sắc.”
Diệp Phỉ Nhân vừa nhận thêm một cú đấm từ Ô Thanh Nghiên vào đầu, suýt cắn phải lưỡi, thanh máu của cô giảm 10 điểm.
Ngay sau đó, cô dùng đầu gối đập vào sườn Ô Thanh Nghiên, thanh máu của đối thủ tụt ngay 20 điểm. Diệp Phỉ Nhân sung sướng nói: “Chiêu này học từ cô đấy.”
Ô Thanh Nghiên: “…”
Phía dưới khán giả ồ lên: “Hay lắm!”
Ô Thanh Nghiên tấn công ngày càng dữ dội hơn. Nhưng điều khiến cô khó chịu là, mỗi lần Diệp Phỉ Nhân ngã xuống, cô ấy đều kiên cường đứng dậy trong vòng mười giây.
Trong tầm nhìn của Diệp Phỉ Nhân, thanh máu của cả hai đang dần cân bằng. Cô biết mình vẫn còn cơ hội chiến thắng, và phần thưởng cho chiến thắng này là 100 vạn tinh tệ.
100 vạn lận đấyy!
Ô Thanh Nghiên lại một lần nữa đánh ngã Diệp Phỉ Nhân, lần này đè mạnh đầu cô xuống đất và nói lạnh lùng: “Cô chắc chắn sẽ thua thôi.”
Trong khi nhân viên bắt đầu đếm ngược mười giây, Diệp Phỉ Nhân bất ngờ bẻ ngược từng ngón tay của Ô Thanh Nghiên đang nắm chặt cô.
“4, 3, 2...”
Diệp Phỉ Nhân thoát khỏi sự kiềm chế của Ô Thanh Nghiên, vừa lăn vừa bò để đứng dậy, nắm lấy mép sàn đấu để lấy lại thăng bằng.
Một nhân viên lặng lẽ nói: “Bảy phút, đây là lần thứ mười một cô ấy đứng dậy.”
“Trận đấu sắp kết thúc rồi. Cả hai người đều đã gần tới giới hạn thể lực.”
“Hoặc có lẽ đã vượt quá giới hạn. Giờ chỉ còn xem ai có thể chịu đựng lâu hơn.”
Diệp Phỉ Nhân nghe thấy hơi thở nặng nề của chính mình, cảm giác như đã ở trên sàn đấu suốt nửa thế kỷ, nhưng đồng hồ chỉ vừa qua bảy phút.
Cô có thể thấy Ô Thanh Nghiên cũng đang thở dốc, toàn thân đẫm mồ hôi.
【Tiến độ nhiệm vụ chính: 85%】
【Tiểu Thiểm: “Chiến binh kiên trì đến cùng”, ánh sáng chiến thắng đã ở ngay phía trước! Đối thủ còn lại 10 điểm máu, cô còn 15 điểm. Trận cuối cùng! GO!】
Diệp Phỉ Nhân hét lên và lao về phía Ô Thanh Nghiên.
Trong lúc cơ thể và suy nghĩ đều kiệt quệ, gần như theo bản năng, Diệp Phỉ Nhân kết hợp hai động tác của Minh Chân thể thuật thành một chiêu hoàn chỉnh.
Ô Thanh Nghiên giơ tay lên đỡ, nhưng Diệp Phỉ Nhân đột ngột thu quyền, bật nhảy lên và dùng đầu gối phá vỡ sự phòng thủ của đối phương. Cô chụp lấy đầu của Ô Thanh Nghiên, kéo mạnh về phía sau và quật cô ấy xuống đất bằng một cú quá vai hoàn hảo.
Trên màn hình hiện lên dòng chữ "perfect" và "Liên kích x2". Diệp Phỉ Nhân nhìn thấy từ “liên kích”, lập tức cảm thấy mình còn có thể tiếp tục chiến đấu!
Cô vẫn chưa buông tay Ô Thanh Nghiên, cả hai cùng ngã xuống sàn. Diệp Phỉ Nhân nhanh chóng đứng dậy trước, đá vào chân Ô Thanh Nghiên đang cố gượng dậy, giữ chặt cô ấy xuống đất và đấm mạnh vào đầu cô ấy.
Nhân viên kiểm tra hô lớn: “Đếm ngược: 10, 9, 8...”
Ô Thanh Nghiên vẫn không từ bỏ, nhưng Diệp Phỉ Nhân không cho cô ấy cơ hội.
“3, 2, 1!”
【Victory!】
【Tiến độ nhiệm vụ chính: 95%】
Diệp Phỉ Nhân thở phào nhẹ nhõm, sau đó nằm dài trên sàn.
Đầu cô lại bắt đầu đau, cảm giác chóng mặt, toàn thân nhức mỏi khiến cô gần như muốn gục ngay tại chỗ.
Nhân viên kiểm tra nhảy lên sàn đấu, đỡ cả hai người dậy, hân hoan tuyên bố: “Chúc mừng hai người! Cả hai đều đã trúng tuyển!”
Diệp Phỉ Nhân: ?
Ô Thanh Nghiên: ?
Ô Thanh Nghiên nhìn Diệp Phỉ Nhân, giọng khàn khàn nói: “Nhưng tôi đã thua.”
Nhân viên kiểm tra cười nói: “Cả bài kiểm tra thể lực lẫn trận đấu chỉ để kiểm tra ý chí của các cô. Học viện Ares hệ Cơ Giáp Chiến Đấu có yêu cầu đặc biệt. Chúng tôi tìm kiếm những chiến binh có thể kiên trì đến giây phút cuối cùng, và cả hai cô đều đã làm được!”
Diệp Phỉ Nhân và Ô Thanh Nghiên nhìn nhau, ánh mắt ngỡ ngàng.
Nhân viên kiểm tra tiếp tục: “Điều tuyệt vời hơn nữa là, chiếc tàu đến thủ đô gần nhất sẽ khởi hành vào ngày mai. Các cô sớm thôi sẽ chính thức nhập học. Nhưng trước đó, cần lưu ý là vé tàu có giá 20 vạn tinh tệ, Học viện sẽ trả một nửa, và các cô phải trả 10 vạn.”
Sắc mặt Ô Thanh Nghiên lập tức ủ rũ: “Nhà tôi không có tiền.”
Nhân viên kiểm tra an ủi: “Không sao! Học viện có thể cho vay, sau khi tốt nghiệp, các cô có ba năm để trả.”
Hầu hết học sinh ở thành phố Trường Li đều là những người có hoàn cảnh khó khăn, nhân viên đã quá quen thuộc với việc giải quyết các tình huống này.
“Thông báo điện tử đã được gửi đến hộp thư quang não của các cô,” nhân viên kiểm tra nói. “Nếu có đủ tài chính hoặc chấp nhận điều kiện vay của Học viện, ngày mai lúc 8 giờ sáng, hãy đến cảng A Nhĩ Tác, xuất trình thông báo là có thể lên tàu.”
【Nhiệm vụ chính: Được nhận vào Học viện Cơ Giáp Chiến Đấu Ares. Nhiệm vụ hoàn thành.】
【1.000.000 tinh tệ đã được chuyển vào tài khoản!】
Diệp Phỉ Nhân nhìn màn hình quang não hiện ra hai thông báo: một là thư thông báo điện tử, và một là biến động tài khoản.
Số dư tài khoản hiện tại: 1.000.181,23
Phất nhanh là đây chứ đâu!
Diệp Phỉ Nhân không kìm được, khóe miệng cô nhếch lên đến tận mang tai.
Có tiền rồi, dựa theo kế hoạch ban đầu của cô, bước tiếp theo chắc hẳn là...
【Nhiệm vụ chính đã thay đổi! Vui lòng kiểm tra ngay ~】
【Nhiệm vụ chính mới: Trở thành học viên chính thức của Học viện Ares (Cấp 1) và khám phá cuộc sống học viên của bạn! Nhiệm vụ tiến độ: 0%】
Diệp Phỉ Nhân: Ừm, quá hợp lý.
Nếu đã trúng tuyển, bước tiếp theo tất nhiên là đến Học viện Ares!