Không khí ngày càng nồng nặc mùi tanh của máu, sắc mặt của mọi người đều thay đổi. Bà Trương, người bị cướp mất con gà, sợ hãi lùi lại vài bước, suýt nữa thì ngã xuống cầu thang, may mà được Lâm Thành Nho đỡ kịp.
Tư Hoài ghé sát tai Lục Tu Chi, nói nhỏ: “Hồi nhỏ em chưa từng làm chuyện như thế này.”
Lục Tu Chi khẽ ừ một tiếng, mang theo chút ý cười.
Giọng nói của anh tựa như một dòng điện yếu, men theo vành tai len lỏi vào cơ thể, khiến tai Tư Hoài tê dại, đột nhiên cảm thấy hơi nóng bức. Cậu khẽ hắng giọng, giả vờ như không có chuyện gì, liếc nhìn về phía ba Lâm.
Ba Lâm nhổ một bãi nước bọt, phun ra vài sợi lông gà. Có lẽ cảm thấy uống máu trong tư thế hiện tại không đủ đã, ông giơ con gà lên đầu, ngửa cổ há miệng, ừng ực uống từng ngụm máu gà.
Mọi người có thể thấy rõ cuống họng của ông chuyển động, tiếng nuốt ừng ực vang lên rõ mồn một trong hành lang vắng lặng. Ánh đèn hành lang mờ nhạt, cảnh tượng quỷ dị này khiến tất cả đều đứng đờ người tại chỗ, không ai dám bước lên ngăn cản.
Mẹ Lâm sợ đến mức răng va lập cập vào nhau, lắp bắp gọi Tư Hoài: “Tư... Tư đại sư.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT