Nghe thấy lời Tư Hoài, Việt Vĩnh Dật lại phun ra một ngụm máu.
Hắn run rẩy nhặt lấy tấm bùa bình an bên cạnh, nhét vào tay Tư Hoài: “Là sư phụ… cẩn thận……”
“Tôi biết rồi.”
Tư Hoài tỏ vẻ ghét bỏ, hất tay đầy máu của hắn ra, tiện tay lau sạch lên đạo bào của hắn.
Môi Việt Vĩnh Dật run lên, máu từ khoé miệng trào ra.
Hắn nhìn sang Việt Thiên Hãn ở bên cạnh, tầm nhìn đen đặc dần trở nên rõ ràng, tay chân lạnh buốt cũng bắt đầu ấm lên đôi chút.
Hồi quang phản chiếu?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT