Từ khi trò chuyện qua với Điêu Tử Mặc và La Hống, Từ Tử Thanh và hai người thỉnh thoảng cũng ngồi với nhau luận luận đạo, qua lại thường xuyên, ba người cũng coi như trở thành bạn.
Trong ba tháng cuối, những tu sĩ không dựa vào linh căn tham gia đều nếm thử Trúc cơ, ngoại trừ hai người căn cơ không ổn thất bại ra thì mười mấy người còn lại đều thành công. Đồng thời, Túc Hãn cũng ở trong năm ngày cuối may mắn đến Trúc cơ, vì chuyện đời trải qua không ít, tâm tình cũng rất ổn, cho nên ngoại trừ cảnh giới chưa ổn ra thì cũng thành công. Vì vậy Tán tu minh bốn người đều Trúc cơ thành công, quả thật là hâm mộ chết nhiều tông môn thế gia khác.
Trác Hàm Nhạn và Nhiễm Tinh Kiếm qua giới thiệu của Từ Tử Thanh cũng kết bạn với hai người Điêu, La, từ từ hình thành quan hệ đồng minh không tính rất vững chắc nhưng cũng có liên hệ với nhau. Sau này đến đại thế giới, mấy người này hơn phân nửa là đồng bạn giúp đỡ, lôi kéo lẫn nhau. Nhưng cũng vì Túc Hãn bận bế quan, lại thêm Từ Tử Thanh nói rõ muốn gia nhập Ngũ Lăng Tiên Môn, hai người Trác, Nhiễm tuy cảm kích chuyện Từ Tử Thanh chữa thương, nhưng vẫn không thật sự khăng khít thân mật với hắn như những người trong môn khác.
Chớp mắt thì một năm đã qua. Sáng sớm hôm nay, ngoài động phủ bỗng truyền đến một tiếng gọi cực kỳ to rõ, giống như tiếng vàng ngọc va chạm vào nhau, vừa nhẹ nhàng lại vừa dễ nghe. Các tu sĩ trong động nghe được tiếng gọi này đều đã hiểu, nhanh chóng bay ra ngoài động.
Chỉ thấy từ phía chân trời bay đến một cụm mây trắng như bông, vô cùng nhẹ nhàng. Chờ cụm mây đến trước mắt, các tu sĩ mới nhận rõ đó không phải là mây mà là một con chim loan cực lớn, cao chừng ba trượng, hai cánh dài chừng ba trượng. Lông vũ trắng như tuyết, chỉ riêng nhúm lông trên đỉnh đầu là có màu vàng kim, rất giống với màu đôi mắt của nó, càng tôn thêm vẻ chói mắt của chim loan. Đây là một con linh cầm bạch loan, là linh thú cực kỳ nổi danh trong thiên địa!
Lúc này các tu sĩ mới nhận ra trên lưng bạch loan còn có một người đang ngồi. Người nọ mặc cẩm bào trắng như tuyết, tay áo bị gió thổi phần phật, vạt áo thì như mây trôi, theo gió múa lượn. Diện mạo của người nọ cũng cực kỳ anh tuấn, mắt như sao sáng, bên môi luôn nở một nụ cười thản nhiên, đúng là vị Kim đan chân nhân trông coi cửa, Đường Văn Phi Đường tiền bối.
Chỉ nghe Đường Văn Phi nói: “Những người đã Trúc cơ, lên linh cầm; người chưa Trúc cơ, vào tay áo ta.”
Hắn vừa nói xong thì đã phất tay áo, số người bỗng ít đi mấy người. Trong số những người dựa vào linh căn tham gia thì trừ Từ Tử Thanh và Túc Hãn, hai đan linh căn ra thì còn lại không ai Trúc cơ được cả. Cho dù là Từ Tử Đường tâm trí kiên định, không nóng không vội cũng chỉ đạt đến Luyện khí tầng mười thôi.
Các tu sĩ còn lại đều nhìn chằm chằm động tác của Đường Văn Phi, lúc này tuy nhìn rõ quỹ tích, nhưng sau khi xem kỹ thì lại cảm thấy đầu choáng mắt hoa buồn nôn, nhìn lâu sẽ cảm thấy toàn thân đau đớn. Vì vậy ai nấy đều sợ hãi, lập tức dời tầm mắt. Các tu sĩ lúc này mới biết cảnh giới chưa tới, cho dù nhìn thấy bộ mặt thật của thuật pháp cũng không cách nào tập được. Thế là không ai nghĩ nhiều nữa, đều dùng cách của mình nhảy lên lưng linh cầm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play