Hồng trần có người, hồng trần có việc.
Nơi mà Lưu Quân chọn chính là huyện lân cận.
Quan tri huyện ở đó là một kẻ chuyên cướp đoạt mồ hôi nước mắt của dân chúng, bởi gã và đám tiểu lại dưới quyền đều tham lam, cùng nhau bóc lột từ trên xuống dưới, khiến dân chúng trong huyện sống trong cảnh nghèo khổ.
Nhưng sau lưng kẻ này có người đỡ đầu, hơn nữa gã chỉ cai quản một huyện nhỏ, vì vậy đã làm quan ở đó hơn mười năm mà không hề suy suyển, lại còn làm đầy túi riêng, béo mẫm no nê.
Vì khoảng cách khá gần, trong Hoàng Dương thôn có những người con gái gả sang huyện lân cận, khi về thăm nhà mẹ đẻ không thể không mang theo tin tức. Khi dân làng trò chuyện, họ cũng không quên than phiền, và thế là tin tức lan truyền.
Huống chi, trong thành huyện đó, có người từ huyện lân cận lặn lội hàng chục dặm chỉ để bán hàng với giá cao hơn một chút. Dân bản huyện nhìn thấy người từ xa đến, dáng vẻ gầy guộc, vội vã, chỉ cần hỏi một chút liền biết rõ sự tình.
Lâu dần, chuyện của huyện lân cận trở thành đề tài bàn tán của dân bản huyện, nhưng tri huyện ở đây không can thiệp, dân chúng trong huyện cũng không có cách nào khác, chỉ có thể thở dài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT