Không biết đã leo bao lâu, từ lúc ban đầu còn thoải mái, Từ Tử Thanh dần dần trở nên mệt mỏi, về sau hai chân đã tê cứng, cả người không còn sức lực. Dù vậy, trong đầu hắn vẫn luôn nhớ đến hai chữ "kiên trì", dần dần biến điều đó thành niềm tin... Đến mức dù không thể suy nghĩ rõ ràng, bước chân của hắn vẫn không ngừng.
Vân Liệt đã từng khổ luyện chém kiếm ba vạn lần, khi đó còn là một đứa trẻ, luyện kiếm suốt mười năm bằng thân phàm nhân. Vì vậy, so với Từ Tử Thanh, y không cảm thấy quá khó khăn, thậm chí còn nhanh chóng phát hiện sự bất ổn của Từ Tử Thanh và đưa tay giúp đỡ.
Nhờ vậy, hai người hỗ trợ lẫn nhau, so với nhiều người khác thì kiên trì và bình thản hơn.
Suốt một ngày một đêm, cái bậc thang dường như vô tận cuối cùng cũng kết thúc.
Khi Từ Tử Thanh đặt chân lên bậc cuối cùng, không kiềm được cơ thể loạng choạng, nhưng nhờ Vân Liệt nhanh chóng nắm lấy, hắn mới không ngã xuống. Lúc này, hắn mới nhận ra lòng bàn tay mình đầy mồ hôi, gần như đã làm ướt tay áo. Còn tay của Vân Liệt cũng trở nên hơi dính do mồ hôi của hắn.
Hai chân của Từ Tử Thanh như nặng ngàn cân, hắn không thể không thở dốc. Do lòng bàn tay ẩm ướt, hắn buộc phải thả tay Vân Liệt ra, nhưng ngay sau đó lại bị sư huynh của mình giữ lấy cánh tay, kéo nhẹ vào lòng.
Chỉ nghe Vân Liệt nói: "Không được ngồi xuống."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT