Chớp mắt một cái nhìn lại, ấu hồ trắng tuyết bốn chân quơ quào loạn xạ, “Ô ô ô” kêu không ngừng. Từ Tử Thanh nhìn qua thì thấy sau gáy nó đã bị Vân Liệt nắm lấy, bốn chân đá lung tung, một đôi mắt đen long lanh nức nở nhìn về phía chủ nhân nhẫn tâm, quả thật đáng thương đến không chịu nổi.
Vân Liệt lại không có phản ứng gì, hai ngón tay kẹp lấy lớp da sau gáy, nói: “Đừng quậy.”
Từ Tử Thanh nghiêng đầu cười hỏi: “Sư huynh xem tư chất của Hồ Tuyết Nhi như thế nào?”
Vân Liệt liền đáp: “Nếu đã là Thiên hồ, tư chất tự nhiên không sai.”
Từ Tử Thanh gật gật đầu, nói: “Đệ đã đồng ý nhận nuôi nó, sau này cũng muốn dẫn lên Tiểu Lục Phong.” Dừng một chút lại nói, “Chỉ có điều đệ không hiểu lắm đạo tu luyện của yêu thú, mà bản tính hồ ly vốn giảo hoạt, nên lúc dạy dỗ sợ phải nhờ sư huynh trông coi nhiều hơn nữa.”
Vân Liệt gật đầu đồng ý.
Nói xong thì Từ Tử Thanh cũng ôm ấu hồ về, nhưng khi nhìn lại thì nhịn không được nở nụ cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play