Đó là một nam tử dáng người cao gầy, mặt trắng như được thoa phấn, môi đỏ mọng, dung mạo vô cùng tuấn tú, cẩm y ngọc quan, khí chất tuyệt trần, rất có dáng của tiên nhân. Có thể nói khuôn mặt của người nam tử này đã thoát khỏi cảnh giới “xinh đẹp”, mọi người vừa nhìn thấy nhất định sẽ cảm thấy người này thật đẹp, khó mà dời khỏi tầm mắt.
Từ Tử Thanh kiếp trước kiếp này gặp qua không ít người phàm, tu sĩ, nhưng lại không có người nào có vẻ ngoài xinh đẹp hơn người này cả. Hắn nhìn người nọ, trong lòng có chút nghi ngờ, thọ yến bắt đầu không lâu thì nam tử này và nữ tử kia mới đến, không biết là muốn làm gì nữa? Nếu là đến mừng thọ thì đến muộn như thế có thể nói hai người này không hề có thành ý, còn nếu không đến mừng thọ thì chẳng lẽ là đến gây chuyện sao? Lúc nãy nữ tử kia nói hai chữ “cố nhân”, không biết cố nhân này là ai trong hai người nữa?
Nghĩ mãi cũng không ra, Từ Tử Thanh dời mắt nhìn về phía nữ tử mới tới kia. Hắn không phải cố ý không nhìn người này, mà là vì nghe được giọng nói của nữ tử, trong lòng hắn bỗng sinh ra cảnh giác. Đồng thời hắn cũng lưu ý trong lời nói của nữ tử kia mang theo ngụ ý không tốt, cho nên mới nhìn nam tử kia trước. Bây giờ nhìn rõ bộ dạng của nữ tử, hắn cũng kinh ngạc không thôi.
Không phải vì nữ tử này quá xinh đẹp, mà ngược lại là vì người này quá bình thường. Về sắc đẹp, nữ tử cũng chỉ xếp hạng trung bình, nói khí chất, người này cũng quá bình thường không gì đặc sắc. Đặc biệt là khi trong đại điện có nhiều nữ tu xinh đẹp quyến rũ như bây giờ, dung mạo của nữ tử có thể nói là nhìn qua liền quên. Có điều giọng nói mê người ban nãy lại phát ra từ miệng nữ tử này, điều này quả thật khiến mọi người không khỏi kinh ngạc.
Mà điều càng khiến người kinh dị là, nếu không chú ý nhìn người này thì sẽ không sao, một khi đã nhìn chăm chú thì cho dù làm cách nào cũng không thể dời mắt ra khỏi người nàng được. Giống như bị thứ gì hấp dẫn vậy, hoàn toàn không thể thoát ra. Từ Tử Thanh phản ứng cực nhanh, cơ hồ ngay khoảnh khắc hắn nhìn nữ tử kia thì trong lòng đã có phản ứng. Cảm giác mát lạnh nhanh chóng từ đỉnh đầu truyền xuống, hắn giống như bị người hất một thùng nước lạnh, thoáng chốc đã tỉnh táo lại.
Từ Tử Thanh mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cuống quít nhìn sang bên cạnh. Hắn từng bị Tố Phù Dung dùng thuật mị hoặc công kích quá, cho nên rất quen thuộc với cảm giác đó, có điều nữ tử trước mặt này lại có công lực cao hơn Tố Phù Dung rất nhiều, khiến người khó lòng mà phòng bị được.
…. Không biết sư huynh như thế nào? Từ Tử Thanh kinh hồn táng đảm quay đầu lại, sau khi thấy vẻ mặt của Vân Liệt mới thở ra một hơi nhẹ nhõm. Tuy rằng hai bên dãy bàn đã có người lộ ra vẻ hoảng hốt, có điều vẻ mặt cửa sư huynh vẫn rất bình thường, vẫn lạnh lùng như ngày thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT