Vài luồng sáng từ các đài cao khác nhau phóng đi, nhanh chóng rơi xuống bãi đá cao nhất. Ti hình áo đen đứng dậy, hắc long lượn lờ ở phía trên đầu, xung quanh kiếm khí vờn quanh mang theo vẻ lẫm liệt sắc bén, càng tôn lên dáng người cao lớn và vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của vị Ti hình áo đen kia.
Mười luồng sáng vừa đáp xuống đã hóa thành mười nam tu nữ tu, mỗi người một vẻ. Từ Tử Thanh nhìn lướt qua, đại đa số đều lạ lẫm, chỉ có một người quen thuộc mà thôi, chính là Đỗ thiếu gia Đỗ Tử Huy nhiều lần mời chào Lạc Nghiêu nọ. Đỗ Tử Huy dường như cũng thấy được Từ Tử Thanh, hắn hừ một tiếng, quay đầu sang chỗ khác.
Từ Tử Thanh có chút khó hiểu, nhưng nghĩ kĩ lại hắn lại thấy bình thường. Người này tính tình hơi táo bạo, nhưng lại rất ngay thẳng, Lạc Nghiêu nhiều lần cự tuyệt lời mời chào của hắn, ngược lại trong mấy ngày đã thành bạn tốt của Từ Tử Thanh, Đỗ Tử Huy tự nhiên là nhìn hắn không thuận mắt rồi. Nghĩ đến đây, hắn cũng không thèm so đo với trẻ con làm gì. Trong lòng thầm nghĩ, nếu Đỗ Tử Huy lại đi mời chào một lần, A Nghiêu đáp ứng hắn, sau đó chắc chắn sẽ xảy rất nhiều chuyện thú vị. Đến lúc đó mọi người đều quen thuộc lẫn nhau, trêu chọc cũng không muộn.
Có thể vượt qua mười mấy ngàn người, đi vào mười hạng đầu, cơ hồ đều là người có tư chất cực tốt trong vô số con cưng của trời khác. Tất cả người ở đây đều đã bái sư, có sư tôn chỉ dạy, tư chất bản thân lại tốt, tâm chí cũng rất kiên định. Những người này đều có thể xếp hàng đầu trong các đệ tử cùng thế hệ, ai cũng có cảm giác mình đứng trên một chỗ cao, nên ai cũng tâm cao khí ngạo cả. Trước đó bọn họ chưa từng giao đấu với nhau, lúc nãy đều cùng ước định với nhau, không thể bị người cùng hội trường đánh bại được. Cho dù là Từ Tử Thanh tính tình ôn hòa cũng có mục đích của mình, cũng không chịu thua ai cả, những người còn lại tự nhiên cũng như vậy. Mười người lên đài nhìn nhau một lúc, trong lòng cũng hiểu được rất nhiều. Có điều chỉ liếc nhìn nhau một cái thôi, chuyện so đấu thần thánh như vậy không đến lượt họ âm mưu tính toán gì. Vừa mới đứng vững, Ti hình áo đen kia đã lên tiếng.
Giọng y trầm thấp, nhưng lại rất uy nghiêm: “Các ngươi là mười người đứng đầu ở hội trường thứ năm, đạt được tư cách tham gia đại bỉ trăm người.”
Mọi người vững tâm đáp: “Vâng.”
Ti hình áo đen vẫy tay một cái, hắc long liền thu nhỏ lại, chỉ còn chừng vài mét thôi, quấn quanh cánh tay y. Sau đó hắc long mở to miệng, nuốt hết tín phù mọi người vào, lại phun ra, trên tín phù lại xuất hiện một hàng chữ, viết “Đại bỉ trăm người”, ai cũng giống nhau, không có ngoại lệ. Từ Tử Thanh đoán đây coi như là một bằng chứng chứng minh tư cách, còn an bài đối thủ như thế nào thì không phải chuyện họ lo được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play