Trên võ đài, Từ Tử Thanh vừa trốn tránh vừa chìm sâu vào suy nghĩ. ‹‹Linh Lung thất sát quyền›› của Đỗ Linh Lung đúng là không tầm thường. Mỗi lần hắn ra đòn, tình cảm quấn trên kiếm đều bị nàng tiêu diệt, khiến hắn không thể ra đòn tiếp theo, ý cảnh đều bị rối loạn. Nếu cứ như thế tiếp tục, đợi đến khi chân nguyên hắn hao hết, hắn tự nhiên thua. Nhưng hắn đã đáp ứng sư huynh, nhất định dùng hết sức dành được thứ hạng đầu, sao có thể dễ dàng chịu thua ngay vòng đầu chứ? Không thể, tuyệt đối không thể!
Từ Tử Thanh bình tĩnh lại, bắt đầu phân tích. ‹‹Linh Lung thất sát quyền›› là dùng để diệt hết thất tình, nếu không còn tình để diệt, tự nhiên là có thể phá bỏ. Nhưng trong thiên hạ, đại đa số công pháp đều có liên quan đến thất tình, nếu không sẽ không thể giác ngộ, không thể sáng tạo ra ý cảnh của chỉ riêng mình. Nếu đã vậy, hắn vì sao lại ôm thất tình không buông vậy?
Người nếu vô tình, thì không thể hiểu được thăng trầm, muốn đoạn được thất tình, không thể đè ép, chỉ có thể gạt bỏ trong phút chốc. Thất tình không cắt đứt đến gốc rễ, sau này sẽ đột nhiên trào dâng mãnh liệt, làm hại chính bản thân. Rồi đột nhiên, hắn lại nhớ đến sư huynh. Vân Liệt tu tập, chính là Vô tình sát lục kiếm đạo, không phải là không có tình, mà là đóng băng thất tình lại dưới sát ý vô tận, không trở ngại ngộ đạo, cũng không tạo ra mầm họa. Còn các tu sĩ tu tập vong tình đạo, vô tình đạo cũng lạnh lùng như sư huynh, không hiểu tình là gì, nhưng một khi hiểu, thì đó chính là ngập trời tai ương.
Từ Tử Thanh nghĩ, hắn có thể học hỏi sư huynh. Nếu thất tình đều không có, tự nhiên là không thể bị tiêu diệt. Linh Lung thất sát quyền cũng không còn tác dụng nữa. Nghĩ đến đây, Từ Tử Thanh đột nhiên mở tay, bắn ra vài hạt giống. Đỗ Linh Lung hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh nhảy lên, gạt hạt giống ra. Có điều Từ Tử Thanh bắn ra hạt giống không phải là muốn làm hại người khác.
Hạt giống rơi xuống đất, lập tức mọc rễ nảy mầm, rất nhanh thì đã kéo dài trưởng thành thành cây to cao hơn mấy trượng. Võ đài trống rỗng bỗng chốc biến thành rừng cây nhỏ, giữa cây với cây có rất nhiều khe hở, nên không che khuất được tầm nhìn của mọi người.
Lúc này, có rất nhiều tu sĩ đều cảm thấy kinh ngạc. Không thể bao vây Đỗ Linh Lung, cũng không phải không thể phá vỡ, làm như vậy có tác dụng gì chứ?
Đỗ Linh Lung cũng không hiểu, nhưng nàng là người tâm tính kiến định, sau khi cây mọc lớn, nàng vung nắm đấm, hung hăng nện xuống một cây gần người! “Rầm ——” Cây vỡ nát, ầm ầm ngã xuống, vô số vỏ cây vụn bắn ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play