Thanh âm vừa vang lên rất ôn nhuận lại dễ nghe, nhưng khi vào tai hai người đang tranh cãi với nhau kia thì cả hai lập tức im bặt không dám nói. Vạn Thành Hà nghe ra được, đây là giọng của vị tiền bối vốn nên ở bên trong, trong lòng có chút hoảng sợ. Nó vì lấy lòng tiền bối mà chủ động tranh thủ không ít, giờ lại vì tranh chấp với tên trước mặt mà quay lại chậm, khiến vị tiền bối kia đợi không được phải đi ra tìm kiếm, nó sao có thể không luống cuống tay chân được cơ chứ? Trong lòng nó thầm hối hận, biết vậy lúc nãy đã dùng thủ đoạn mạnh một chút rồi, giờ thì tốt rồi, không những không lấy lòng được, rất có thể còn bị trách tội nữa!
Nhưng Vạn Thành Hà rất nhanh lấy lại bình tĩnh, mặt mỉm cười chào đón: “Tiền bối sao lại ra đây vậy? Vãn bối đang tính đưa thông pháp qua cho tiền bối, ai ngờ chậm một bước, mong tiền bối đừng trách tội.”
Từ Tử Thanh gật đầu với nó, rồi nhìn sang người còn lại. Đó là một thanh niên hơi béo, hai má căng tròn, hai mắt híp lại, nhìn có vẻ tính toán.
Gã thấy Từ Tử Thanh đến, chớp mắt đã biết được thân phận của hắn, mặc dù lòng không cam, nhưng chỉ có thể nhỏ giọng nói: “Vãn bối Ứng Bằng, bái kiến tiền bối.”
Từ Tử Thanh biết nguyên nhân tranh chấp giữa hai người, nhưng không so đo. Hắn biết quyển thông pháp này có một người nữa muốn mua, nhưng hắn cũng không có lý do để phải buông tay nhường người khác. Kiến thức phù lục cực kỳ rộng lớn, không thể dùng thần thức khắc ghi lại được, chỉ có thể viết lên giấy. Nếu một phù lục sư không hiểu rõ phù vân thì không thể viết ra đầy đủ được. Cho nên bản ‹‹Phù vân thông pháp›› này chắc chắn là do một phù lục sư cực kỳ thông hiểu phù vân viết lại, tu vi có thể cao đến mức hắn không tưởng được. Phù vân ghi trong sách hoàn toàn có thể là do vị phù lục sư này để lại, có thể nói vô cùng trân quý. Ngoài phù vân để lại, còn có một ít lý giải về phù lục của vị phù lục sư kia, được đến bản thông pháp này, trong lúc tìm hiểu phù lục có thể nhanh hơn gấp hai lần. Cho nên quyển thông pháp này mới có giá trên trời như vậy.
Từ Tử Thanh không nhiều lời, chỉ nhìn Vạn Thành Hà, hỏi: “Lấy được thông pháp chưa?”
Vạn Thành Hà cười tươi nói: “Tiền bối yên tâm, vãn bối đã nói với quản sự, mời tiền bối theo vãn bối đi chỗ quản sự kết toán, quản sự chắc chắn hai tay dâng thông pháp lên.” Nó nói đến đây, sợ Từ Tử Thanh hiểu lầm, cẩn thận giải thích, “Thông pháp rất quý trọng, với thân phận vãn bối không thể trao đổi được, nên không thể lấy tới, xin tiền bối thứ lỗi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT