Phản ứng đầu tiên của Phan Hồng chính là đề phòng. Gã giấu đi sự ngoan độc trong mắt mình, cúi đầu giả ngoan ngoãn, làm bộ không dám nhìn thẳng mặt Kim đan chân nhân. Trong lòng gã lúc này lại như sóng biển cuộn trào.
Phan Hồng đã sớm tìm hiểu kỹ càng, Vân Liệt đi cùng Từ Tử Thanh đến động kiếm tu luyện, hẹn ba ngày sau mới xuất quan gặp nhau, cho nên gã thừa dịp hai người còn tách ra nhanh chóng chạy đến giết chết Từ Tử Thanh. Nhưng bây giờ Vân Liệt lại xuất hiện ở đây, chính là phá quan đi ra…. Trước đó mặc dù gã đoán được giết chết
Từ Tử Thanh sẽ khiến Vân Liệt cực kỳ đau đớn, lại không ngờ đến, Vân Liệt có thể vì Từ Tử Thanh buông xuống khổ tu của mình! Đây có đúng là Vân Liệt hung danh hiển hách không quan tâm bất kỳ ai không? Phan Hồng không dám tin, nhưng đáy lòng lại sinh ra ác ý sâu đậm. Đáng tiếc, sao gã không thể tự tay giết chết Từ Tử Thanh chứ!
Mặc kệ trong đầu Phan Hồng tràn đầy bao nhiêu sát khí, trong tim ác độc cỡ nào, thì một giọng nói lạnh như băng vẫn vang lên trong động. Là Vân Liệt hỏi: “Từ Tử Thanh đâu?”
Phan Hồng giật mình, gã cúi đầu đáp: “Hồi chân nhân, vãn bối không biết Từ Tử Thanh là ai cả.”
Trong lòng gã lúc này toàn là ác ý, thầm nghĩ, Từ Tử Thanh đã rơi xuống Thiên Ma Quật, chắc chắn là chết, Vân Liệt ngươi cho dù lo lắng thế nào cũng đừng mơ cứu được hắn! Phan Hồng vừa suy nghĩ đến đây, đột nhiên liền cảm thấy mi tâm lạnh lẽo. Sau đó gã cảm thấy đầu bị đâm thủng một lỗ, thần thức và tinh thần đều theo lỗ thủng chui ra, ngay cả tính mạng cũng như hạt cát nhanh chóng xói mòn…. Gã chợt nghe một câu.
“Có ý giết hại sư đệ đồng môn, bây giờ lại nói dối che giấu, có tội không nhận, giết không tha!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT