Trong mười ngàn kiếm tu chỉ có được một, hai người có thể lĩnh ngộ ra kiếm ý, vì sao? Không phải là vì không đủ thành kính với kiếm đạo, cũng không phải không khắc khổ tu hành, mà là vì một từ “ngộ”. Có người là vì bản thân và kiếm đạo không phù hợp, có người là vì cơ duyên chưa tới. Cho nên người nào có thể lĩnh ngộ ra kiếm ý đều là người hợp với kiếm đạo, con đường tu tiên cũng thuận lợi.
Cái gọi là kiếm ý, xét đến cùng chính là ý niệm ẩn chứa trong kiếm đạo, là một thứ vô cùng huyền ảo, khó mà nắm chắc, trôi nổi bất định. Chỉ khi nào nắm giữ được kiếm ý mới nắm giữ được đòn chí mạng tấn công trực tiếp thần hồn đối thủ. Tu sĩ dưới Kim đan kỳ đều có đầy đủ ba hồn bảy vía, kiếm ý vừa xuất hiện, nhẹ thì hồn phách chấn động, nặng thì hồn phi phách tán. Đây chính là lý do vì sao kiếm tu có được kiếm ý dễ dàng nghiền áp ý chí kẻ khác, khiến người ta không dám đối nghịch. Sau khi đến Kim đan kỳ, ba hồn bảy vía sẽ từ từ chuyển thành nguyên thần, lúc này kiếm ý cũng có thể gây thương tổn cho nguyên thần! Mà trình độ lĩnh ngộ kiếm ý càng cao thì lực sát thương cũng càng mạnh. Còn muốn giải thích sâu hơn thì Vân Liệt chưa nói rõ với Từ Tử Thanh.
Từ Tử Thanh cũng hiểu được, kiếm thuật bây giờ của hắn vẫn chưa đạt tới trình độ chuyên sâu thì nhắc đến kiếm ý chẳng lẽ là không buồn cười sao? Chuyện tu hành chú trọng chuyên tâm, điều hắn muốn đạt được ở kiếm đạo chỉ là sức mạnh công kích thôi. Suy nghĩ thật lâu, Từ Tử Thanh liền nghiêng người vung kiếm, múa ra chiêu thức “Mưa xuân triền miên”. Chiêu này hắn đã sớm quen thuộc, bây giờ sử dụng cũng vô cùng như ý, không hề có cản trở. Cho đến khi chiêu thức gần hết, thế kiếm liền thay đổi, một chiêu “bí quyết chữ manh” đột nhiên xuất hiện, sức mạnh bùng nổ thoáng chốc khiến cả sơn động vang lên một loạt tiếng nổ giòn vang. “Đoành!” Giống như dòng khí vỡ tung, hạt giống phá xác chui ra, sức sống bừng bừng, sự sống dạt dào!
Từ Tử Thanh nhắm mắt múa kiếm, cổ tay xoay chuyển, cơ thể như du long, khi múa bóng xanh lập lòe, bóng kiếm khắp nơi. Hắn đắm chìm trong kiếm thuật, di chuyển theo chiêu kiếm, thế kiếm cũng không ngừng thay đổi, “bí quyết chữ manh” ngộ ra từ Xuân vũ kiếm pháp, hai loại kiếm ý cảnh thay đổi luân phiên nhau, vô cùng tự nhiên nhưng cũng không thiếu phần bất ngờ kinh ngạc, hoàn toàn không có đối chọi nhau, chỉ có linh hoạt hay thay đổi. Múa kiếm càng lâu, tâm tình của hắn cũng càng thêm rực sáng, không hề mệt mỏi, không hề ngừng lại. Vừa luyện chính là mấy ngày mấy đêm, càng về sau hắn múa kiếm càng không cần tự hỏi, chiêu kiếm theo ý mà xuất hiện, tự nhiên thong thả.
Mười ngày sau, trong phòng luyện kiếm bóng người chớp lóe, một thanh kiếm cương mộc vung lên chém xuống nhẹ nhàng thoải mái, trông cực kỳ linh hoạt. Thanh kiếm như trở thành một bộ phận trên người, mỗi lần vung lên đều có vẻ hài hòa tự nhiên. Rồi đột nhiên, bóng người kia chợt thét một tiếng: “Ha!” Bóng người lay động rồi dừng lại ở giữa phòng kiếm, thanh kiếm cương mộc cũng tự nhiên dừng theo, nhưng chính lúc này, mũi kiếm lại lóe lên một luồng sáng màu đen, phá không bay đi, đập vào trên tường đá!
“Kiếm quang!” Từ Tử Thanh hít sâu một hơi, nắm chặt kiếm cương mộc, trong mắt lộ vẻ vui sướng, “Ta rốt cuộc luyện ra được kiếm quang!”
Cho dù biết rõ “Tứ quý kiếm pháp” rất thích hợp với mình thì hắn cũng không ngờ rằng mình có thể ở trong khoảng thời gian ngắn luyện ra được kiếm quang của bộ kiếm pháp thứ nhất! Lấy lại bình tĩnh, Từ Tử Thanh nhẩm pháp quyết, chém ra chiêu “Bí quyết chữ manh”. Uy lực một chiêu này không nhỏ, dùng để nghiệm chứng cảnh giới kiếm thuật mới đạt được rất thích hợp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT