Trong động phủ, Khâu Ha chân nhân thảnh thơi chăm sóc hoa cỏ, ông bỗng cảm giác được có người vào, ngẩng đầu lên nhìn, liền nở nụ cười: “Vân nhi, Tử Thanh, sao hôm nay lại đến?”
Người tu tiên, mười ngày không thấy không tính là gì cả, nếu tới gấp gáp như vậy, chắc chắn là có việc.
Vân Liệt và Từ Tử Thanh đều nói: “Gặp qua sư tôn.”
Khâu Ha chân nhân đứng thẳng dậy, thấy đồ nhi đến, ông cũng không có tâm trạng đi chăm sóc cỏ cây nữa, liền vẫy tay bảo hai người vào phòng, ngồi xuống nói chuyện. Đầu tiên ông nhìn Vân Liệt từ đầu đến chân một lần, vừa lòng gật gật đầu, sau đó nhìn sang Từ Tử Thanh, ông bỗng giật mình: “Tử Thanh, mấy ngày trước con vẫn là Trúc cơ sơ kỳ, chưa gì con đã đột phá rồi sao?”
Nói đến chuyện này, xấu hổ Từ Tử Thanh vừa áp chế ban nãy lại trỗi dậy, hắn ho nhẹ một tiếng, thấp giọng nói: “Đệ tử chỉ là may mắn thôi.”
Khâu Ha chân nhân thấy hắn vậy, cũng không tiện hỏi nhiều, liền nhìn về phía đồ nhi khác: “Vân nhi, con không có chăm sóc tốt sư đệ sao?”
Vân Liệt gật đầu: “Đệ tử chăm coi không chu đáo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play