Sau khi xử lý xong mọi việc, Tống Thanh Tiểu bước vào thang máy, bấm nút xuống tầng một.
Thi thể bác sĩ Hồ dựa sát vào vách thang máy, đối diện với cô. Khi thang máy rung lắc, thi thể ông ta cũng run theo, va đập vào thành thang máy, phát ra tiếng "cạch cạch" khe khẽ, khiến người ta rùng mình.
Khuôn mặt bác sĩ Hồ trắng nhợt pha sắc tím, đôi mắt phủ một lớp màng xám mờ, trông dữ tợn đến khó tả. Tống Thanh Tiểu không nhìn thêm, chỉ lặng lẽ rút cây roi dài treo ở eo ra, siết chặt trong tay.
Thang máy dừng ở tầng một, phát ra tiếng "ting" vang vọng. Âm thanh ấy không chỉ nhắc nhở cô mà còn như một tín hiệu dành cho Mắt kính đang ẩn náu.
Cửa thang máy chầm chậm mở ra, ánh sáng yếu ớt từ bên trong len lỏi vào bóng tối bên ngoài. Thứ ánh sáng le lói ấy chẳng thể xua tan sự đen đặc, như thể một con quái vật từ địa ngục đang há rộng miệng, chực chờ nuốt chửng mọi thứ.
Dù tầng một chỉ mới bỏ hoang vài ngày, không khí nơi đây đã ngập tràn sự tĩnh lặng và hoang vắng đến lạ thường, khác biệt hoàn toàn với tầng hai. Ánh sáng mờ nhạt từ thang máy không thể xua đi màn sương mù lạnh lẽo. Trong không khí, từng hạt bụi nhỏ trôi lơ lửng dưới ánh sáng, làm khung cảnh càng thêm tĩnh mịch.
Bóng dáng Tống Thanh Tiểu kéo dài trên mặt đất. Mỗi bước chân của cô dù cố gắng nhẹ nhàng vẫn vang lên âm thanh rõ rệt trong không gian tĩnh lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT