Tống Thanh Tiểu bước ra khỏi thang máy, hướng về phía ba thi thể đang nằm trên cáng. Tiếng cửa thang máy đóng lại "loảng xoảng" vang vọng khắp tầng hai, trong không gian trống trải, âm thanh ấy nghe rõ đến mức có lẽ tầng ba cũng có thể nghe thấy.
Thi thể của bác sĩ Hồ, người gầy nhất, được đặt trên cùng. Những y tá yếu đuối sắp xếp thi thể với nỗi sợ hãi, nên theo bản năng họ đặt các xác chết nằm úp mặt xuống.
Trong đầu Tống Thanh Tiểu, đồng hồ đếm ngược nhảy từng giây: 08:56:09, chỉ chưa đầy chín giờ nữa là nhiệm vụ sẽ kết thúc.
Cô đã suy đoán rằng Mắt Kính giết người bằng cách sử dụng chất độc, thứ có thể tác động trên diện rộng và khiến nạn nhân khó lòng phòng bị.
Điều làm Tống Thanh Tiểu lo lắng nhất chính là loại độc này. Khi cô đến tầng hai, lão Hoàng vẫn còn sống, và ngoài những lời kêu cứu đứt quãng, ông ta còn nói: "Có..."
Có cái gì đó... nhưng ông không đủ sức để nói tiếp. Và khi trút hơi thở cuối cùng, ông ta chỉ kịp phun ra được một chữ: "Súng."
Trong đầu Tống Thanh Tiểu lập tức hiện lên hình ảnh khẩu súng. Kẻ cầm súng trước đó, sau khi giết bác sĩ Chu, đã bị tước vũ khí. Cô vẫn nhớ rõ khẩu súng ấy được giao lại cho Lưu Dĩ Tuân và các bác sĩ khác khóa kỹ, rồi giao cho lão Hoàng trông coi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT