Kiều Trần thị rửa mặt rồi bắt tay vào làm mì sợi cho cả nhà ăn. Chỗ bột mì này vừa mới xay hôm qua, sau khi Kiều Đại Sơn đã rửa sạch cối đá.
Chân Nguyệt ngồi bên nhóm lửa, trong lòng chỉ mong trời sẽ mưa. Nếu có mưa, họ sẽ có nước để trồng trọt, cuộc sống sẽ đỡ khổ hơn nhiều.
Tiểu A Sơ cuối cùng cũng tỉnh giấc, chạy tới ôm lấy Chân Nguyệt. Nàng bế nhi tử vào lòng để sưởi ấm, hỏi nhỏ: "Con đói chưa?"
Tiểu A Sơ gật đầu,"Đói."
Chân Nguyệt cười nhẹ: "Chờ thêm chút nữa là được ăn."
Hiện tại, mỗi ngày gia đình chỉ ăn hai bữa, hầu như chỉ có dưa muối để ăn kèm với mì hoặc bánh bột ngô. Lượng dưa muối cũng sắp hết, nhưng so với nhiều nhà khác, gia đình họ vẫn còn sung túc hơn rất nhiều. Nhiều nhà trong thôn chỉ có một bữa ăn trong ngày, nhưng cũng chỉ là một bữa ăn không đủ no.
Ngay cả muối cũng sắp cạn, mà họ chẳng thể nào vào huyện thành để mua thêm. Khuôn mặt mũm mĩm của Tiểu A Sơ trước đây nay đã hóp hẳn đi. Thằng bé vốn rất kén ăn, giờ có gì là ăn nấy, ngoan ngoãn hơn hẳn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT