Kiều Tam cũng nói: "Cha nương cứ nhận đi, nhà con còn, nhưng chỉ có thể cho được ngần này thôi."
Chung phụ nghi ngờ: "Nhà con có đồng ý không? Hay là hai đứa lén mang đến?"
Kiều Tam khẳng định: "Không đâu, con đã bàn bạc với mọi người trong nhà rồi. Đại tẩu con cũng biết."
Mạn Châu gật đầu: "Đúng vậy, đại tẩu biết mà. Cha nương cứ nhận đi, chúng con phải về rồi."
Sau khi Mạn Châu và Kiều Tam lặng lẽ rời đi, Chung gia ôm túi lương thực trong tay, lòng đầy cảm động. Chung mẫu lau nước mắt, nói: "May mắn là trước đây Mạn Châu gả vào Kiều gia..."
Nếu Mạn Châu gả cho nhà khác, có lẽ giờ đã không còn gặp nhau nữa. Việc Mạn Châu còn có thể giúp đỡ nhà mẹ đẻ cho thấy Kiều gia vẫn còn có lương thực để dành.
Chung phụ cũng cảm thán: "Đúng vậy! Mau cất lương thực đi, đừng nói cho ai biết."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play