Số tiền học phí mà cô đã vất vả lắm mới tiết kiệm được! Nhà họ Cao chết chắc rồi! Thời Miên nghiến răng ken két, nếu không phải do Cao Tín Thực, nguyên chủ bây giờ hoàn toàn là một tiểu công chúa hạnh phúc.

Trước khi qua đời, Thời Cẩm đã để lại cho nguyên chủ không ít tài sản, nhưng nguyên chủ chưa đủ tuổi, cổ phần và tài sản đều do Cao Tín Thực thay mặt quản lý.

Từ khi Thời Cẩm qua đời cho đến khi nguyên chủ trưởng thành, trong suốt mười mấy năm đó, Cao Tín Thực vẫn luôn giở trò sau lưng, đầu tiên là cắt đứt chuỗi vốn của công ty khiến công ty phá sản, sau đó bán hết nhà cửa đứng tên nguyên chủ, lấy tiền đi đầu tư.

Lúc đó nguyên chủ chưa đầy bảy tuổi, lúc mẹ kế mới vào cửa thái độ đúng là không tệ, nguyên chủ ngây thơ vô số tội căn bản không biết tài sản của mình bị người ta lừa gạt mấy lần.

Vài ngày trước khi trưởng thành, khi nghe được tin này, nguyên chủ gần như đã tiêu hết toàn bộ số tiền mình có để thuê người tìm chứng cứ. Chỉ là mười mấy năm, đủ để Cao Tín Thực chuyển hết tài sản, thời gian càng lâu, số tiền còn lại của nguyên chủ cũng không đủ để điều tra.

Cuối cùng, việc đầu tiên mà nguyên chủ làm sau khi cãi nhau với gia đình và chuyển ra ngoài là vay tiền mua căn nhà này, chỉ là chưa ở được ba tháng thì đã qua đời.

Thời Miên xoa xoa cái đầu hơi đau, ban đầu cô cứ tưởng cộng thêm tiền đi đường và sinh hoạt phí tháng đầu tiên là đủ, bây giờ xem ra còn lâu mới đủ.

Ít nhất phải cộng thêm hai tháng tiền nhà, Thời Miên rốt cuộc cũng hiểu tại sao người hiện đại lại áp lực như vậy, chỉ một khoản vay mua nhà thôi cũng đủ khiến người ta không thở nổi.

Còn hai tiếng nữa là mười hai giờ, Thời Miên ngáp một cái, hay là ngủ trước đã, không có tinh thần thì lát nữa vào phó bản cũng không qua nổi. Tuy nhiên trước khi ngủ, Thời Miên đã điều chỉnh trí não sang chế độ không làm phiền, kích thích như vậy một lần là đủ rồi, Thời Miên không muốn trải qua lần thứ hai.

Chỉ là không biết có phải do chuyện vừa rồi hay không, Thời Miên nằm mãi mà không ngủ được, cuối cùng cũng mơ màng chìm vào giấc ngủ, đến giờ lên mạng.

Ngáp một cái tắt chuông báo thức, đợi đến lúc rửa mặt xong quay lại Thời Miên mới nhớ ra vừa rồi trực tiếp điều khiển bằng giọng nói là được rồi...

Vẫn chưa quen lắm, Thời Miên sờ soạng chui vào khoang trò chơi, trước khi vào khoang theo thói quen liếc nhìn trí não một cái, một loạt cuộc gọi nhỡ hiện lên.

Cái này... Thời Miên do dự một chút, chưa nghĩ ra có nên gọi lại hay không, nhưng nhìn thời gian gọi đến, đều là một tiếng trước, bây giờ gọi lại hình như hơi sai thời điểm.

Thời Miên suy nghĩ một chút, soạn một tin nhắn gửi qua.

[Mười giờ sáng mai có thời gian.]

Xử lý xong việc này mới vào game, Hãn Thanh Nhất Phiến đã đợi từ sớm, trong khoảng thời gian cô không online, hắn lại gửi thêm mấy tin nhắn nữa, đều là hỏi vị trí.

Thời Miên nhìn xung quanh, vẫn là nhà trưởng thôn nơi cô offline, đứng dậy đi ra ngoài, còn chưa ra khỏi cửa đã thấy ông lão trưởng thôn kia sau khi phát hiện ra mình thì vèo một cái chạy mất.

“Tôi lại không kiếm chuyện với ông.” Thời Miên bất đắc dĩ nói.

Chỉ là ông ta vẫn không để ý tới cô, vẫn chạy mất.

Thời Miên mỉm cười, đi tới cửa mới gửi tọa độ cho Hãn Thanh Nhất Phiến, chưa đến hai phút, Hãn Thanh Nhất Phiến cùng mấy người đã tới.

“Vô Triều, cô lại thăng cấp rồi à?” Hãn Thanh Nhất Phiến hỏi.

“Cậu nhìn ra được sao?” Thời Miên nhớ rõ hôm qua mình đã tìm được phím ẩn, có thể ẩn cấp bậc và lực chiến, chẳng lẽ quên ẩn rồi? Thời Miên kiểm tra một chút, phát hiện mình không quên, hiện tại đang trong trạng thái ẩn.

“Nhìn ra được.” Hãn Thanh Nhất Phiến nói xong lại giải thích thêm một lần nữa.

Trò chơi này có một thiết lập, có thể nhìn thấy mức độ nguy hiểm của những người chơi không cùng đội ở gần đó, kỳ thực chính là lực chiến, người kém xa mình sẽ có màu xám, người có lực chiến chênh lệch không nhiều lắm với mình là màu xanh lá cây, tiếp theo là màu xanh lam, màu tím... chênh lệch cao nhất là màu đỏ.

Nếu là đồng đội sẽ không có chức năng này, tất cả biệt danh đều là màu trắng.

Lúc này Thời Miên mới cẩn thận quan sát tên trong game của bọn họ, một loạt màu xám, biết mình an toàn rồi.

Hãn Thanh Nhất Phiến thấy động tác của cô, liền biết cô đang nghĩ gì, giải thích: “Chiến lực của cô quá cao, cho chúng tôi thêm hai ngày cũng không đuổi kịp.” Trong lòng cảm thán trò chơi này thật sự dựa vào vận may, người ta làm gì cũng gặp được nhiệm vụ ẩn, mình thì không được.

“Lập đội trước đi.” Không có gì để nói, nhanh chóng hoàn thành phó bản rồi về ngủ, Thời Miên thúc giục, nói xong tay đã gửi lời mời.

“Được.” Hãn Thanh Nhất Phiến đáp, bốn người đồng thời vào đội.

Thời Miên lại nhìn một cái, quả nhiên sau khi trở thành đồng đội, tên của bốn người đều biến thành màu trắng.

Thời Miên dẫn đường, chạy về hướng vị trí hôm qua thợ rèn đưa.

“Vô Triều, hay là cô đi trước, sau đó gửi vị trí, chúng tôi dịch chuyển đến đó luôn?” Hãn Thanh Nhất Phiến đuổi theo vài bước, liền cảm thấy tốc độ của đối phương mình không đuổi kịp.

Thời Miên nghe tiếng động dừng lại, lúc này mới nhớ ra hình như hôm qua mình đã cường hóa giày khá nhiều.

“Được, lát nữa tôi gửi cho mọi người tọa độ.” Kỳ thật hiện tại trong tay đã có tọa độ, nhưng Thời Miên không định đưa trước, cho dù đối phương đáng tin nhưng đó cũng là tương đối, không phải người thân quen biết, không thể hoàn toàn giao phó.

Khoảng cách không quá xa, cộng thêm nguyên nhân từ đôi giày, Thời Miên chỉ mất ba phút đã chạy đến nơi, sau đó phát hiện, vị trí này hình như là chỗ leo núi hôm qua.

Thời Miên nhìn xung quanh, không nhớ nhầm thì đây chính là nơi hôm qua đã đến, đột nhiên hoài nghi hai phó bản có liên quan gì với nhau.

Nghĩ như vậy, trước tiên gửi tọa độ cho Hãn Thanh Nhất Phiến.

Mọi người di chuyển rất nhanh, sau khi đến nơi Thời Miên bắt đầu tìm lối vào phó bản, tọa độ thợ rèn đưa chỉ là vị trí đại khái, xung quanh đâu cũng có khả năng.

“Lối vào phó bản là đây?” Hãn Thanh Nhất Phiến nhìn một vòng cũng không thấy có gì.

“Đúng vậy.” Thời Miên gật đầu.

“Kỳ lạ.” Hãn Thanh Nhất Phiến lẩm bẩm, “Trước đây chưa từng làm nhiệm vụ kiểu này.”

“Tìm xem.” Người phía sau hắn tên Quái Rất Mạnh lên tiếng, hai người còn lại cũng gật đầu.

Mọi người tản ra tìm kiếm, Thời Miên trực tiếp đứng tại chỗ không nhúc nhích, ngẩng đầu nhìn nơi mình leo núi hôm qua, suy nghĩ một chút, đi lên trên vài bước.

Leo núi có hai con đường, Thời Miên đi vài bước đã thấy ngã ba đường hôm qua gặp, tọa độ hôm qua trưởng thôn đưa rất chi tiết, trên bản đồ còn có đánh dấu lộ trình, cho nên cô trực tiếp đi con đường bên phải.

Điều kiện kích hoạt phó bản nhiều người hẳn là hai điều kiện, vị trí và lập đội, Thời Miên nhìn ngã ba trước mặt, suy nghĩ một chút, quyết định thử con đường bên trái.

Không được lại quay lại, Thời Miên nghĩ vậy, bước chân đã bước ra, bên này vừa mới động, ngay sau đó liền nghe thấy nhắc nhở.

[Phó bản ẩn (nhiều người)——Vũ Khí Thất Lạc đã mở thành công, người chơi tiến vào thành công.]

“Chuyện gì vậy?” Hãn Thanh Nhất Phiến giật mình, bất kỳ là ai một khắc trước còn ở dưới núi, một khắc sau đột nhiên bị cưỡng chế dịch chuyển đến đây cũng có chút ngơ ngác.

“Tôi tìm thấy lối vào rồi.” Thời Miên không ngờ vị trí lối vào lại ở xa như vậy, nếu không nhờ vị trí mà trưởng thôn đưa cho mình quá chi tiết thì có lẽ hôm qua đã có thể xông vào rồi.

Nhưng hiện tại cũng không muộn, năm người đang ở trong một hang động, cửa hang chất đống một ít mảnh vỡ bình gốm, có thể nhìn ra trước đây có người từng ở đây, chỉ là hẳn đã rời đi rất lâu rồi, khắp nơi đều là mạng nhện.

Cửa hang không có thứ gì có giá trị, mấy người đi vào trong.

[Tất cả người chơi trong đội đã vào thành công, xin hãy nhanh chóng hoàn thành phó bản, thời gian đếm ngược 29:59.]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play