Phần thưởng đặc biệt? Liên hệ với số tài sản mình vừa nhận được, Thời Miên click vào xem.

[No.0 (chủ bài viết): Tin tức đáng tin cậy! Thời gian phát thưởng là trong thời gian gần đây! Anh em cố lên!]

[No.1: Không phải tôi muốn dội nước lạnh vào mặt chủ bài viết, cho dù là thời gian gần đây chúng ta cũng không có cơ hội, không nói đến quân đội thì còn có một đám đại gia nạp tiền, chúng ta có thể chơi lại bọn họ sao? Cứ ngoan ngoãn nâng cấp đi, đừng nghĩ đến những thứ viển vông đó.]

[No.2: Đồng ý với ý kiến của bình luận bên trên, vẫn nên tranh thủ thời gian nâng cấp đi, hiện tại mà tụt hậu thì sẽ vĩnh viễn đuổi không kịp, nghe nói hôm nay có người chơi đào được vật thể lạ ở rừng phía bắc, nghi ngờ là nhiệm vụ mới.]

[No.3: Tổ đội nào anh em.]

[No.4: Sao [Tương Lai] có nhiều seeding quảng cáo vậy, quảng cáo đủ thứ, đây là diễn đàn game, ở đây đều là những người chơi [Tương Lai], chủ bài viết đăng nhầm chỗ rồi.]

Chỉ có hai người đầu tiên là nghiêm túc thảo luận vấn đề, những người phía sau đều lạc đề, Thời Miên lướt đến cuối cùng cũng không thấy tin tức hữu ích nào, vừa định lật trang, lại thấy một chức năng mới.

[Chỉ xem bài của chủ vài viết]

Thời Miên nhấp vào, định xem chủ thớt nói gì tiếp theo, kết quả phát hiện chủ bài viết sau khi đăng bài thì không nói gì nữa.

Căn nhà đó thật sự là phần thưởng sao? Trưởng thôn không lừa mình chứ? Thời Miên suy nghĩ một chút, quyết định lát nữa đăng nhập vào việc đầu tiên chính là yêu cầu trưởng thôn sang tên, trong game hẳn là có thể sang tên nhỉ?

Xem xong bài đăng này, Thời Miên tắt màn hình, chơi game lâu như vậy có chút mệt mỏi, cô dự định nghỉ ngơi một chút, tranh thủ chợp mắt một lát, dù sao đêm nay sẽ là một trận chiến ác liệt.

Thật ra phó bản là gì cũng chẳng quan trọng, điều Thời Miên quan tâm là phần thưởng sau khi người chơi đầu tiên phá đảo.

Tham khảo phó bản Ẩm Thực, phần thưởng sau khi phá đảo đầu tiên chắc chắn không tệ, thức một đêm vì phần thưởng, đáng giá!

Định sẵn chuông báo thức lúc 11 giờ 50 phút, Thời Miên nhắm mắt đi ngủ, ban đầu cô không tài nào ngủ được, nhưng sau khi suy nghĩ một hồi thì cơn buồn ngủ ập đến.

Thời Miên bị một hồi chuông báo thức đánh thức, cô cứ tưởng đã đến giờ, nhưng khi ngồi dậy mới phát hiện mới có 8 giờ.

Về phần chuông báo thức, nhìn số lạ nhấp nháy trên trí não, Thời Miên trực tiếp cúp máy, khả năng 90% là nhà họ Cao, cô còn chưa muốn dính dáng gì đến bọn họ.

Nhưng đã dậy rồi, Thời Miên ngáp một cái, nhất thời cũng chẳng ngủ lại được, cô đi rửa mặt rồi lấy một chai dinh dưỡng trong tủ lạnh.

Chai dinh dưỡng vừa lấy ra còn lạnh ngắt, Thời Miên rùng mình một cái, đột nhiên nhớ ra một chuyện.

Nhà họ Cao liên lạc với cô đúng là số lạ, nhưng mà vừa rồi, hình như là số ngắn?

Trí não phát triển đến nay, mỗi người đều có một cái, số liên lạc bình thường đều là 15 chữ số, nhưng cũng có ngoại lệ.

Số ngắn nhất là của khu quân sự, để thuận tiện cho các sĩ quan liên lạc với nhau, số điện thoại đã được rút ngắn hết mức có thể, số điện thoại của sĩ quan cấp cao nhất cũng chỉ có ba chữ số.

Nhưng số của họ không phải ai muốn gọi cũng được, thông thường sau khi xử lý thì chỉ có thể nhận cuộc gọi từ danh bạ.

Thời Miên ngậm chai dinh dưỡng, mở trí não lật xem số mà mình vừa cúp máy.

Tám chữ số, ít nhất cũng là Trung tá, hoặc là Thượng tá mới lên.

Bất kể là tinh cầu chủ hay tinh cầu C, quân nhân bình thường có thể dễ dàng bắt gặp, nhưng sĩ quan cấp cao, càng lên cao càng ít, cấp tướng chỉ đếm trên đầu ngón tay, sĩ quan cấp tá cũng không thường thấy.

Cấp bậc như vậy, nhà họ Cao không thể nào với tới.

Thời Miên bỏ số điện thoại ra khỏi danh sách đen, nhưng cũng không định gọi lại, nếu có việc thì sẽ tiếp tục gọi, nếu không có việc, vậy thì càng không cần thiết phải gọi lại.

Chỉ là sau một hồi lăn lộn như vậy lại không ngủ được, Thời Miên ngồi trên chiếc ghế duy nhất trong phòng, bắt đầu tính toán số tiền mình đang có.

Hiện tại trong tay có 6700, bên Hãn Thanh Nhất Phiến còn nợ cô 4000, hai người đã thống nhất nhiệm vụ sau này sẽ tính theo giá thị trường, nhiệm vụ ẩn được gấp đôi.

Như vậy hôm nay đưa cho hắn nhiều nguyên liệu như vậy chắc là 2800, còn có phần thưởng giúp đỡ làm nhiệm vụ trước đó, học phí coi như đủ rồi.

Giá cả phó bản bọn họ vẫn chưa bàn bạc, Thời Miên dự định dựa theo phần thưởng sau khi phá đảo, phần thưởng nhiều thì lấy nhiều, phần thưởng ít thì lấy ít hoặc không lấy.

Cô cảm thấy vị trí hiện tại của mình có vẻ giống như huấn luyện viên, có một kim chủ lâu dài đương nhiên sẽ tiện hơn là nhận khách vãng lai, quan trọng hơn là đối phương rất dễ chịu, nhiệm vụ nào có thể làm đều cố gắng tự làm, thật sự không giải quyết được thì mới tìm đến cô.

So với việc cần mình cầm tay chỉ dẫn mọi lúc, Thời Miên càng thích kiểu này hơn, như vậy cô có đủ thời gian để làm nhiệm vụ của mình, chỉ cần khi nào được gọi thì xuất hiện là được.

Giải quyết xong vấn đề học phí, tiếp theo là tiền xe, tiền sinh hoạt. Trong lòng Thời Miên đang gõ bàn tính, hiện tại cấp bậc vẫn chưa đủ, nhiệm vụ giai đoạn đầu tương đối đơn giản, nếu không tranh thủ làm nhiệm vụ thì bất cứ lúc nào cũng có thể bị người khác đuổi kịp, đợi đến khi lên cấp 10, trước khi rời khỏi thôn tân thủ có thể tìm một chỗ nào đó để bày sạp nhỏ.

Không biết khu tân thủ có NPC nào có thể thuê được không nhỉ, Thời Miên ngẫm nghĩ, hoặc là bỏ tiền ra tìm người giúp trông coi cũng được, giá cả không cần quá cao.

Tính toán như vậy thì kiếm tiền trong game còn tốt hơn là ra ngoài làm thuê, hơn nữa... Thời Miên nhìn lại bản thân, có muốn ra ngoài làm thuê chắc cũng chẳng ai nhận, thời đại này không giống như kiếp trước, cho dù không biết gì thì ít nhất cũng có thể rửa bát, khuân vác, phát tờ rơi, hiện tại những công việc này đều bị robot thay thế hết rồi, cho dù là lao động giá rẻ cũng không rẻ bằng robot.

0 giờ vào phó bản, sau khi phá đảo phó bản thì đi tìm trưởng thôn để hỏi rõ ràng, ngày mai ngủ bù, buổi chiều tiếp tục làm nhiệm vụ.

Sắp xếp xong việc của ngày mai, Thời Miên ngáp một cái, định đi rửa mặt rồi ngủ.

[Ting —— Thông báo trả nợ đã được gửi đến, vui lòng kiểm tra và thanh toán kịp thời, việc trả chậm sẽ ảnh hưởng đến điểm tín dụng của bạn.]

Trước đây chưa từng nhận được tin nhắn, lúc này Thời Miên mới nhớ ra thông báo tin nhắn của trí não là đọc trực tiếp, nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là nội dung tin nhắn.

Vay tiền? Trả nợ? Nhờ ơn những tin nhắn lừa đảo vay tiền đủ loại trên mạng của kiếp trước, hiện tại Thời Miên rất sợ đây là một mớ hỗn độn, nhưng tính cách của nguyên chủ tuy nhu nhược nhưng không đến mức không phân biệt được phải trái... Thời Miên bắt đầu nhớ lại lý do vay tiền.

Vài phút sau, Thời Miên nhìn quanh căn hộ của mình, cân nhắc xem liệu có nên bán nó để chuyển sang một căn hộ studio nhỏ hơn hay không.

Lúc này Thời Miên mới biết được, căn hộ mình đang ở có giá 6 triệu, cộng cả tiền lãi vay tổng cộng 10 triệu, mỗi tháng phải trả 30 nghìn, phải mất 28 năm mới trả hết.

Cô vừa mới tính toán số tiền này, ngay cả một nửa số tiền trả nợ hàng tháng cũng không đủ, để điểm tín dụng không bị ảnh hưởng, trong vòng mười ngày tới cô cần phải trả hết 30 nghìn của tháng này.

Chính phủ quy định, trong trường hợp khoản vay của tháng chưa được thanh toán hết thì không được phép thu hồi nhà, vì vậy ngay cả khi muốn trả nhà cũng không có cơ hội.

Vừa nghĩ đến việc mình chẳng làm gì mà ở nhà cũng cần tới 1000 đồng tiền chung, Thời Miên liền cảm thấy đau lòng muốn thổ huyết.

Thời Miên chưa từng trải qua cảm giác thiếu tiền như vậy, dù là lúc còn ở trại trẻ mồ côi, lúc đó mặc dù không có tiền nhưng không phải trả nợ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play