Vậy lừa cô tới đây thì đối phương có lợi ích gì? Thời Miên ngẩng đầu nhìn ngọn núi.
Trong trò chơi không biết được thiết lập mùa nào, nhưng cây cối trên núi xanh um tươi tốt, rừng cây rậm rạp như vậy rất thích hợp để ẩn nấp.
Càng nghĩ càng thấy nguy hiểm, Thời Miên bắt đầu hối hận vì đã tự mình đến đây, liếc nhìn 60 đồng vàng trên bảng thông tin, cô đột nhiên có cảm giác muốn giữ tiền thì không nên lên đó.
Nhưng Thời Miên là người dễ dàng bỏ cuộc như vậy sao? Hơn nữa cô cũng đã đến đây rồi.
Không phải, vì vậy cô đã làm một việc.
Với tốc độ nhanh như chớp, cô mở giao diện đổi thưởng, đổi tất cả số tiền vàng thành tiền mặt, đóng trang, lên núi.
Thời Miên hành động rất nhanh, từ lúc bắt đầu suy nghĩ đến khi đổi hết tiền ra chỉ mất chưa đầy một phút.
Đổi xong, cô ấy leo núi luôn, mấy đồng còn lại cô ấy chẳng bận tâm.
…
“Ơ.” Trước một dãy bảng điều khiển, một cậu béo tròn xoe mắt nghi ngờ.
“Sao vậy?” Cô gái bên cạnh hỏi.
“Vừa rồi trang web hiển thị có người muốn vào Bắc Sơn, cấp bậc tài sản là cấp 2, sau đó đột nhiên thay đổi.” Cậu béo kiểm tra bảng điều khiển của mình với vẻ nghi ngờ, không có vấn đề gì, “Lại bị lỗi à? Có vẻ như chúng ta lại bị mắng rồi, hy vọng chị Cầm nhận được khiếu nại sẽ nói đỡ cho chúng ta.”
“Nhanh vậy đã có người đến Bắc Sơn rồi sao?” Cô gái ngạc nhiên, theo như thiết lập ban đầu thì phải sau ngày thứ ba của trò chơi mới có người đủ điều kiện vào Bắc Sơn.
“Không biết, có lẽ là nhiệm vụ ngẫu nhiên do trưởng thôn phát hành, cấp bậc tài sản càng cao thì lực chiến càng mạnh.” Cậu béo kiểm tra lại dữ liệu, “Không phải lỗi, lực chiến là thật.”
“Vậy thì đúng rồi.” Cô gái thở phào nhẹ nhõm.
Sợ rằng tất cả mọi người cùng lúc chơi game sẽ tạo ra khoảng cách quá lớn, cấp trên đã thúc giục [Tương Lai] ra mắt sớm, cho người bình thường vào game trước, đội ngũ nghiên cứu và quân đội vào sau, để có thể duy trì sự cân bằng trong game trong một khoảng thời gian.
Quân đội có năng lực chiến đấu cao, đội ngũ nghiên cứu am hiểu nội dung trò chơi, mặc dù sau khi ra mắt, sự phát triển của trò chơi là hoàn toàn ngẫu nhiên, nhưng dù sao họ cũng đã đích thân tham gia vào việc thiết lập NPC, để bọn họ và người bình thường cùng tham gia trò chơi thì quá bất công cho người bình thường. Hai loại người đầu tiên thăng cấp nhanh hơn, có thể khiến những người vốn háo hức lại mất đi niềm vui khi chơi game, dù sao thì chênh lệch lực chiến quá lớn sẽ khiến trải nghiệm game trở nên tệ hơn.
Nhưng dù sao đây cũng là quyết định được đưa ra tạm thời, sớm hơn nửa năm so với thời gian dự kiến, nhiều nội dung trong game vẫn chưa được bổ sung đầy đủ, mặc dù mới mở máy chủ hai ngày nhưng đã nhận được hàng nghìn lượt phản hồi.
Nội dung thảo luận tăng ca ngày đầu tiên là mọi người phải theo sát những thôn tân thủ nhiều lỗi, cố gắng giải quyết những vấn đề nhỏ, những vấn đề không thể giải quyết được thì báo lên, bổ sung phản hồi của người chơi, chờ đợi bản cập nhật tiếp theo để sửa chữa. Nhưng mỗi lần có vấn đề mới nảy sinh đều khiến người ta đau đầu hồi lâu, bởi vì nếu bên này không giải quyết kịp thời, đợi người chơi khiếu nại thì sẽ bị coi là sai sót của họ.
Dù mới chỉ là ngày đầu tiên, nhưng mọi người đã đạt đến cảnh giới nghe thấy lỗi là biến sắc.
“Nhưng người này cũng quá mạnh.” Cậu béo lẩm bẩm, hôm qua đã phát hiện ra có người bỏ xa mọi người rất nhiều, hôm nay khoảng cách lại càng lớn, mặc dù không thể xem thông tin cụ thể của người chơi, nhưng hắn cảm thấy người này chính là người hôm qua.
“Đừng quan tâm nữa nữa.” Cô gái nhắc nhở cậu ta, “Chú ý những chỗ khác đi.”
“Không sao, để tôi xem chút nữa.” Cậu béo xua tay, hắn muốn xem người này có thể lên được cấp nào. Vì quá tập trung nên tiếng ho khan của cô gái bên cạnh cũng bị hắn bỏ qua.
Qua một lúc, cậu béo cảm thấy bầu không khí xung quanh có chút không đúng, đột nhiên có một linh cảm không lành, lặng lẽ quay đầu lại nhìn, lập tức sợ hãi quay người lại. Giây tiếp theo, nhìn thấy hai dấu chấm than màu đỏ trên màn hình trước mặt,hắn biết là xong đời.
“Cô ấy là người của quân đội à?” Người phía sau hỏi.
“Không phải.” Cậu béo biết người đó muốn hỏi gì, thành thật lắc đầu.
“Cô ấy có tham gia nghiên cứu không?” Người nọ tiếp tục hỏi.
“Không có.” Cậu béo lại lắc đầu, trong lòng đã biết mình tiêu đời rồi, quân nhân và đội ngũ nghiên cứu cần được chú ý đặc biệt, những người khác thì không cần thiết phải đối xử đặc biệt, vừa rồi hắn lại vì theo dõi người ta mà bỏ bê công việc.
“Trừ nửa tháng lương.” Người đối diện nói xong lại nhìn lên màn hình một cái rồi mới rời đi.
“Robot mình nhắm đến lần trước vẫn chưa mua được.” Đối phương vừa đi, cậu béo liền bắt đầu kêu gào, ở tinh cầu chủ, người có thể ăn như hắn không nhiều. May mà trong căn hộ có một đống robot, mỗi robot đều biết làm một món ăn.
Nhưng lâu rồi, hắn ngán tận cổ mấy món robot nấu, lại vừa mới chấm được một em robot nhà bếp mới toanh. Lương tháng này định cầm đi rước em nó về, ai dè lão đại phang cho một nhát trừ mất nửa tháng lương.