Tiết Thụy bên này không nhận được thông báo gì, nhưng anh chú ý thấy biểu cảm của Lâm Nhạc Du. "Có chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là..."
Lâm Nhạc Du gật đầu với anh, sau đó quay sang nhìn người chơi kia. "Cậu nói thật chứ?"
Hắn còn có thể làm gì nữa? Dĩ nhiên là gật đầu rồi! "Tôi nói thật, tôi thật sự muốn làm thuộc hạ của anh!"
Lúc nói chuyện, hắn mang theo vẻ mặt nịnh bợ lấy lòng, rõ ràng là sợ chết.
"Đã vậy, cậu chính là thuộc hạ của tôi rồi. Giờ tôi sẽ đưa cậu quay lại, nhớ bám theo bọn họ. Khi nào cần thiết, tôi sẽ liên lạc với cậu."
Phương Nguyên điên cuồng gật đầu như gà mổ thóc. Tiết Thụy thì mất đi một đối tượng có thể nhập hồn, còn Lâm Nhạc Du chỉ tùy tiện vung tay một cái, ném hắn về phía sau nhóm người chơi ở phía trước.
Lúc này, Phương Nguyên cảm thấy từng cơn gió lạnh thổi qua người mình hoàn toàn khác hẳn trước đó. Chúng chẳng khác gì làn gió nhẹ lướt qua, mà bụi bặm hay lá rụng cũng không còn bay vào mắt hắn nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT