“Dù sao đi nữa, họ lại không nghe, không còn cách nào, A Dung dù sao cũng là con nuôi của chúng ta, giờ nhà họ chẳng còn ai, chỉ còn lại ngôi nhà này, chúng ta làm cha mẹ nuôi phải trông nom chút.”
Lâm Nhạc Du thở dài, “Các ông thật là người tốt…”
“Ê…” Ông vẫy tay, “Chẳng qua cũng chỉ là điều nên làm thôi, thôi được rồi, các cậu mới về, lên nghỉ ngơi đi.”
Lâm Nhạc Du gật đầu, “Quả thật là cần nghỉ ngơi rồi, nhìn thời gian, trời sắp sáng.”
Hai người chào tạm biệt rồi trở lại phòng, chuyên tâm nghiên cứu mấy bức ảnh mà Tiết Thụy chụp trên điện thoại, trên đó là những vết xước lộn xộn, nếu không nhìn kỹ thì hoàn toàn không thể nhận ra bên dưới có khắc chữ.
Lâm Nhạc Du, “Hình như càng mờ hơn rồi, bây giờ vẫn còn phân biệt được không?”
Tiết Thụy chỉ vào mấy chữ ở phía trước nói, “Ba chữ đầu là hai thằng ngốc, sau đó là tên trưởng thôn, tiếp theo là hai tên tội phạm bên cạnh, còn lại thì tôi chưa phân biệt ra, Lâm ca anh xem cùng tôi đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT