Lâm Nhạc Du thở phào nhẹ nhõm, "Lúc đó đừng nói là tôi căng thẳng đến mức nào, tôi ngồi ở vị trí gần cửa kính, khi nghiêng đầu nhìn ra ngoài, tôi chỉ có thể mơ hồ thấy được bóng dáng của họ trên kính... Ba người đều đang lén nhìn tôi, tôi thật sự rất căng thẳng, liền nhanh chóng rời khỏi."
"Ra ngoài rồi, tôi cũng không dám chậm trễ, sợ họ cảm thấy có gì không đúng rồi bỏ chạy, nên tôi lập tức gọi báo cảnh sát, những chuyện sau đó các anh cũng biết rồi."
Cảnh sát gật đầu, "Cảm ơn cậu đã cung cấp manh mối."
Lâm Nhạc Du bắt tay với anh ta, "Đây là chuyện tôi nên làm."
Tối hôm đó, Lâm Nhạc Du về đến nơi ở, cậu ngồi trên giường thở dài một hơi, rốt cuộc thì cậu đang gặp vận may hay vận rủi đây?
Nói là vận may thì sao lại gặp phải chuyện như thế này? Luôn luôn phải vào đồn cảnh sát!
Nếu nói là vận rủi, vậy sao cậu mỗi lần đều có thể hóa nguy thành an, thậm chí lần này còn gặp ngay kẻ tình nghi ngay trước mặt, giúp cậu đỡ phải tìm lý do.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play