Những người chơi nhìn nhau, rõ ràng mọi người đều nhận ra một điểm này, những NPC này khôi phục cảm xúc quá nhanh, cứ như thể không có ai hy sinh vậy.
Đúng lúc này, một NPC nói: “Chết nhiều đồng đội như vậy, các cậu nghĩ tiếp theo phải làm gì đây?”
Hoa Tiêu và đồng đội mắt sáng lên, tưởng rằng những người này sẽ nói vài câu như: "Thật đáng tiếc, rất đau lòng, đồng đội không còn nữa nên sau này phải cố gắng hơn." Nhưng những lời họ nói hoàn toàn không liên quan gì đến điều đó.
“Lần này chết nhiều người như vậy thật là ngoài dự đoán, xem ra không phải cứ kéo ai vào đội cũng được. Những người yếu chỉ có thể làm bia đỡ đạn, mà có người làm bia đỡ đạn tôi còn thấy chướng mắt!”
“Cậu nói đúng, lúc đó còn có một tên chắn trước mặt tôi, nếu không nhờ tôi nhanh trí đẩy hắn ra thì có khi tôi đã bị giết rồi. Đúng là làm vướng chân!”
“Nhưng chết nhiều người như vậy, chúng ta vẫn phải tìm thêm người mới để bổ sung đội hình. Nếu không, lần tấn công tiếp theo có lẽ chúng ta không chống đỡ được bao lâu.”
“Dù sao cũng thế rồi, cứ tìm thêm một đống bia đỡ đạn vào. Ít nhất thì họ có thể cầm chân được bảo vệ, không phải ai cũng giết được hết trong một thời gian ngắn. Chúng ta có thể dùng khoảng thời gian đó để đối phó với phó viện trưởng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play